Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ] - Chương 16: Mình đã hiểu lằm cậu ấy sau ?
- TOP Truyện
- Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ]
- Chương 16: Mình đã hiểu lằm cậu ấy sau ?
Tối hôm đó, ngồi thẫn thờ ở ban công nhớ lại những chuyện Kath nói lúc trưa. Becky dần hiểu ra nhiều thứ. Hóa ra sáu năm qua là nàng hiểu lầm cậu ấy sao?
Nếu là như thế thì thật ngại ngùng khi đối mặt với cậu ấy.
Nhưng chuyện cũng đã qua lâu như vậy rồi, nếu mình và cậu ấy làm bạn, chắc cũng không có vấn đề gì. Còn chị Freen? Mình có nên kể cho chị nghe không? Liệu chị có lo lắng rồi suy nghĩ nhiều không?
Một thoáng suy nghĩ, nàng ngồi ôm gối nhìn dòng người hối hả đang chạy bên dưới, thở dài thườn thượt, nàng quyết định sẽ không nói với Cô.
Cả một đêm suy nghĩ, Nàng đi làm với cặp mắt thâm quầng, bước vào thang máy lúc tám giờ kém năm , nàng thấy Kath đang trong đó, cố gắng nở một nụ cười thật tươi với cậu ấy:
“Chào cậu, buổi sáng vui vẻ.”
“Cậu sao thế? Sao mắt lại đen thui như vậy.” – Kath tự nhiên đưa tay lên xoa xoa bọng mắt của Nàng, nàng giật mình mà lùi lại về sau.
Cánh tay cậu ấy chưng hửng trên không trung, ngại ngùng mà rút về.
“Không có gì, do chưa quen chỗ, nên mình mất ngủ thôi.”
Thang máy mở ra, cả hai cùng bước vào công ty.
“Chào chị ạ.” – Nàng và Kath đồng thanh chào Chị Pin, chị ấy đã vào sớm và mở máy làm việc từ lúc nào. Vẫn nụ cười như không cười đó, chị ấy cất giọng:
“Hôm qua hai đứa làm việc thế nào? Đã đi những công ty nào thì viết vào báo cáo nộp cho chị nha.”
“Dạ chị, tụi em biết rồi.”
Cả buổi sáng hôm đó, Nàng và Kath ngồi làm báo cáo nộp cho Pin, đến gần trưa, mọi thứ mới xong và có vẻ cũng hơi hoàn thiện. Mấy chị trong team rủ nhau đi ăn trưa, nàng cũng đi theo.
Khi vào thang máy, cảm giác hơi chật vì nhiều người đứng trong đó. Nàng đứng ở giữa. Hai bên là chị Pin và Kath.
Mùi hương thoang thoảng của hai người cứ lượn quanh chóp mũi của nàng, làm Nàng cảm thấy khá căng thẳng.
Kath còn cố tình đứng chếch về phía sau một chút, làm cho Nàng như là đứng hẳn vào lòng cậu ấy. Do Kath cao hơn nàng một cái đầu, nên càng có cảm giác đang ôm nàng vào lòng.
Đang không biết nhích đi chỗ nào vì quá chật, thì Chị Pin kéo nàng qua đứng sát bên chị ấy, còn cố tình nghiêng người để nép vào sát thang máy, chừa chỗ cho Nàng đứng.
Becky lại một phen ngượng ngùng, lúng túng.
Sau khi ăn trưa, cả team đi uống nước để làm quen. Mấy chị trong đội khá thân thiện. Họ nói hay tổ chức các hoạt động, đi ăn uống ca hát với nhau, đôi lúc là từ khuya đến sáng. Họ còn nói nếu Nàng hòa nhập được chắc hẳn sẽ rất vui.
Chỉ duy nhất là chồng của chị Lin khá khó tính, nên hầu hết hoạt động ăn chơi của team ngoài giờ chị đều không mấy khi tham gia. Lin cũng khá trầm tính nên thường không nói chuyện sôi nổi gì mấy. Naàng để ý thấy được như vậy, có thể do chị cũng lớn tuổi nên không thích tiếp chuyện với đám trẻ chăng?
Sau buổi ăn trưa đó, nàng cảm thấy khá thoải mái, làm việc trong môi trường người trẻ tuổi thật sự rất thích, cảm giác công việc không gò bó, lại còn rất gần gũi nữa.
Cả ngày còn lại Becky chỉ làm việc trong văn phòng. Thỉnh thoảng không hiểu gì, nàng có quay sang hỏi Kath. Cậu ấy rất nhiệt tình mà chỉ dẫn.
Khi tan làm, nàng chuẩn bị về nhà thì nghe tiếng gọi của Kath:
“Becky, giờ cậu đi ăn chiều với mình đi rồi về luôn.”
“Ừ, cũng được, không đi ăn với cậu, mình cũng phải ăn mì tôm nữa thôi.”
Nàng cười khì đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ. Nàng không muốn ăn mì gói nữa đâu.
“Ngày nào cậu cũng ăn mì à?” -Kath nhìn nàng rồi hỏi.
“Ừ, do chị họ mình không có ở nhà, mình lại mới lên đây không rành đường lắm nên vậy.”
“Vậy thôi. Chiều nào cậu cũng đi ăn với tớ đi rồi về.”
“Cũng được đó.” – Nhìn Nàng cười tươi, Kath đứng hình mất vài giây. Becky thật sự rất đẹp. Đẹp hơn cả sáu năm trước, lúc cậu ấy mười bảy tuổi, cái thời hai đứa còn quen nhau. Sáu năm qua, chưa giây phút nào mà bản thân Kath thật sự quên Nàng cả.
Liệu có phải ông trời cho Kath cơ hội lần nữa hay không?
Kath đứng lặng nhìn nàng với một ánh mắt ôn nhu, tràn đầy yêu thương và hoài niệm, cô ấy vẫn mải mê nhắn tin mà không nhìn thấy.
Khi vừa mở cửa công ty, Pin vừa định chạy về nhà, cô vô tình nhìn thấy tất cả, hơi cau mày vì bận đâm chiêu suy nghĩ, cô vừa có cảm giác bất chợt: “Hình như mình vừa có thêm một đối thủ…”
Nàng Nhắn tin với Freen báo cho chị biết mình đi ăn xong mới về nên chắc hơi trễ, nàng kêu chị ăn cơm đi, tối bản thân về sẽ gọi lại cho chị sau.
Sau khi nhắn xong, Nàng cất điện thoại vào túi, ngước lên nhìn thấy Kath đang đứng ngây người mà nhìn mình, nàng lay lay tay cậu ấy:
“Này, cậu làm sao thế.” -Giật mình, Kath cười lấp liếm, rồi nắm tay nàng kéo đi. Thoáng nhìn thấy Chị Pin đứng ngay cửa, đang nhìn họ ánh mắt chăm chú.
Kath không nói gì, chỉ lặng lẽ nắm tay Nàng kéo đi nhanh.
Sau khi ăn xong cả hai chào tạm biệt rồi Nàng chạy về nhà cũng đã bảy giờ tối. Nàng mở điện thoại lên nhưng không thấy tin nhắn trả lời của Cô. Cảm giác hơi thất vọng.
Sau khi tắm xong. Nàng vào nhìn điện thoại, vẫn không thấy một tin nhắn nào.
Nàng liền gọi ngay cho chị.
Khi chuông đổ đến tiếng thứ tư, bên kia Freen bắt máy:
“Chị nghe đây.” – Nàng giọng hờn dỗi vang lên:
“Sao chị không trả lời em, tới giờ cũng chưa gọi em nữa.” – Cô bên kia có vẻ mới ngủ dậy, giọng hối lỗi:
“Chị xin lỗi em, chị đi làm về mệt quá nên ngủ quên mất. Em ăn gì chưa?”
“Dạ rồi, chị mệt lắm à? Thôi dậy rồi tắm rửa đi, rồi ăn gì đó, tối chút em gọi lại cho chị nha.”
“Ừ, vậy chị đi ăn, gọi em sau nha, đừng có giận chị đó.”
“Biết rồi mà, ai thèm giận chị chứ.” Nàng đã vui vẻ trở lại, cảm thấy không còn giận chị nữa. Chắc chị đi làm mệt lắm, tội nghiệp chị.
Điện thoại báo có tin nhắn đến, Nàng tò mò không biết là ai, mở ra xem thì thấy số máy lạ.
“Tớ Kath đây, Tớ gửi thông tin qua cho cậu rồi, mở mail lên xem đi, mai mình chia ra đi thị trường Có gì không hiểu thì hỏi tớ nhé! Nhớ lưu số điện thoại của tớ vào đấy.”
“Tớ biết rồi, cám ơn cậu.” Sau khi trả lời cho Kath xong, Nàng mở mail lên kiểm tra, ngồi xem thông tin của khách hàng tới tầm hơn chín giờ tối thì Freen gọi.
Hai đứa nói chuyện đến gần mười giờ thì chị đi ngủ vì đã quá mệt rồi. vui vẻ tắt máy, nàng quyết định cũng đi ngủ sớm cùng với Cô. Chắc cũng có cảm giác là đang ngủ chung với chị nhỉ? Nàng tự dưng vui vẻ vì suy nghĩ đó.
Kết thúc một ngày làm việc chăm chỉ của mình bằng một giấc ngủ ngon. Becky dần dần chìm vào giấc ngủ. Bên ngoài trời tối dần, xe cộ về đêm đông đúc hơn hẳn \- Thành phố không ngủ thật là nhộn nhịp.