metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ] - Chương 14: Phỏng vấn được thông qua - Em nhớ chị dữ lắm

  1. Metruyen
  2. Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ]
  3. Chương 14: Phỏng vấn được thông qua - Em nhớ chị dữ lắm
Prev
Next

Trưa ngày hôm sau, Becky lại bắt xe khách lên Thành Phố X. Lần này người đón nàng ở bến xe không phải là Cô mà là chị họ nàng tên – Prik

Vừa bước xuống xe, điện thoại đã reo lên liên hồi:

“Alo em tới chưa? Em ra cổng đi, chị đang đứng trước cổng đợi em nè.” -Vì đây là lần thứ hai Nàng đến bến xe này, nên nàng có thể biết rõ đường đi.

Chỉ một chút ít thời gian, nàng đã có thể ra tới cổng. Nhìn thấy chị họ Prik đang đứng tựa lưng vào chiếc ô tô đỏ mà đợi mình.

“Dạ em chào chị, lâu quá không gặp chị, nhớ chị nhiều lắm.” – Nàng vui vẻ mà chào chị họ, hai chị em lên xe cùng nhau trở về nhà.

Tòa chung cư nơi chị ở nằm ở cạnh trung tâm, khá gần sân bay. Đây là một tòa chung cư cao cấp. Mỗi căn hộ điều có view nhìn ra phố xá.

Căn nhà gồm hai phòng ngủ, một phòng bếp, hai phòng vệ sinh. Ban công lớn với góc nhìn tuyệt đẹp được chị họ bày trí biến thành một góc chill nhỏ. Căn nhà rất sạch sẽ, ngập nắng.

Prik vốn là một cô gái cá tính, khá phóng khoáng. Đó cũng là thứ mà Nàng thích nhất ở chị.

Chị còn động viên Nàng bằng cách nói nếu Nàng rớt phỏng vấn, thì cứ yên tâm mà về công ty chị làm, sẽ không thất nghiệp đâu mà lo, nên không cần căng thẳng làm gì.

Có được chị gái giàu có thật là tốt nha.

Chính vì lẽ đó. Nàng rất an tâm mà đi ngủ sớm. Sáng hôm sau, dậy thật sớm để chuẩn bị đi phỏng vấn xin việc với một tâm thế thật thoải mái.

“Chúc em phỏng vấn đậu nha, cố lên, chị luôn ủng hộ em.” – Freen đã gửi một tin nhắn cho Mèo nhỏ trước khi nàng ngủ dậy, đúng là phong thái của người thành công mà. Dậy thật là sớm.

“Dạ, em biết rồi, chúc chị ngày mới vui vẻ.” – Nàng nhắn tin đáp lại, rồi vui vẻ đi tắm rửa thay đồ. Nàng có hẹn phỏng vấn lúc tám giờ ba mươi. Bây giờ chỉ mới sáu giờ ba mươi, vẫn còn sớm lắm.

Bình thường Becky cũng đã đẹp lắm rồi. Chỉ cần trang điểm nhè nhẹ là được. Nàng cao một mét sáu mươi lăm, số đo ba vòng khá chuẩn, gương mặt xinh xắn, nụ cười tỏa nắng cộng với mái tóc ngắn ôm sát gương mặt bầu bỉnh. Xoay một vòng, ngắm nhìn mình trong gương. Nàng khá hài lòng, chậc chậc lưỡi rồi ra khỏi phòng.

“Em ăn sáng đi, rồi chị chở em đi, cũng gần thôi, nhưng chị sợ kẹt xe, đi trễ để lại ấn tượng không tốt đâu.” – Prik nói.

Khi hai người ăn sáng và uống hết ly sữa xong, đồng hồ vừa chỉ đúng bảy giờ bốn mươi lăm phút. Hai chị em xuống hầm lấy xe, Prik chậm rãi đánh xe ra khỏi hầm tối của chung cư. Chị chầm chầm chạy trên con đường đông đúc, tấp nập, đưa em tới chỗ làm.

Một tòa nhà khá sang trọng, tầm mười tầng, nằm trên con đường vắng. Hình như công ty nàng phỏng vấn nằm ở tầng bốn thì phải.

Becky rụt rè hỏi thăm bảo vệ tòa nhà rồi bước vào thang máy.

Cảm thấy có chút hồi hộp, dù gì đây cũng là lần đầu tiên nàng đi xin việc nha, không biết người ta phỏng vấn có khó không nữa?

Nàng nhìn bên trái của cánh cửa kính có máy vân tay để điểm danh, kế bên là bảng tên của công ty: CÔNG TY S&P

“Em đến phỏng vấn xin việc đúng không?” Một cô gái mặt bộ đồ công sở nhìn Becky cười nhẹ rồi hỏi.

“Dạ chị, em tên là Becky Rebecca Armstrong .”- Nàng đáp lại ngay, nhẹ gật đầu.

“Ừ, em vào đây ngồi đợi đi.” – Nói rồi mở rộng cửa tỏ ý kêu nàng vào trong .

Một lúc sau :

“Becky Armstrong , em vào đi.” – Chị váy đen bước ra lần nữa gọi tên nàng.

Đứng hình mất một giây. Nàng lúng túng, rồi hít sâu lấy lại tinh thần. Bước vào và gật đầu chào hỏi:

“Dạ, em chào hai chị, em tên là Becky ạ.”

“Hình như em chưa tốt nghiệp nhỉ? Còn đi học vậy đi làm có full time được không?” – Chị áo vest đen vẫn đang quan sát từ nãy đến giờ, cất giọng hỏi. Một giọng nói trầm ấm vang lên, cảm giác như giọng nói của một người chính chắn, trưởng thành, đủ tin cậy để dựa dẫm vào.

Nàng trả lời nhanh: “Dạ, hiện tại em đã hoàn thành chương trình học, cũng đã thi tốt nghiệp xong rồi ạ, chỉ còn đợi nhận bằng nữa thôi, nếu em được nhận vào làm, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến công việc đâu ạ.”

“Hừm… tốt. Thế em có hiểu rõ về công ty mình chưa?” – Chị lại tiếp tục lên tiếng:

“Dạ, em có tìm hiểu qua ạ”.- Nàng nhanh nhảu thao thao bất tuyệt về những thứ đã tìm hiểu ở công ty, câu hỏi nào của chị Nàng cũng trả lời nhanh và nhận được sự gật đầu tán thưởng nhè nhẹ thoáng qua.

Tầm một hồi lâu sau, chị lại tiếp tục nói:

“Tốt, chị khá ấn tượng về em trong tất cả những người chị phỏng vấn trong buổi nay, Em được thông qua.”

___

Hôm nay là thứ sáu, Nàng sau khi được nghe chị nhân sự dặn dò về giờ giấc và công việc vào thứ hai xong thì được chị cho về Vậy là nàng được công ty tuyển dụng.

Nàng vui vẻ mà đi vào thang máy, tự ngẫm nghĩ với bản thân không ngờ mọi chuyện được diễn ra suông sẽ như vậy. Nàng gọi điện cho chị Prik qua đón, không quên nhắn tin báo tin mừng cho Freen biết :

“Em đậu phỏng vấn rồi, thứ hai là đi làm luôn đó.”

“Chúc mừng em, vợ của chị giỏi quá.”

Freen nhắn ngay lại, tỏ ý vui mừng cho nàng.

Nàng trò chuyện với Cô một lát thì chị Prik chạy xe đến, thế là nàng chào tạm biệt chị rồi leo lên xe.

Prik đã cho nàng riêng một chìa khóa và một chiếc xe máy để tiện đi làm vì công ty chị ngược đường với nàng và để nàng tự do đi lại nếu cần, hôm nay chị không có ở nhà. Nàng tự đem đồ của mình vào phòng và sắp xếp. Từ nay nàng sẽ được tự do, sẽ được làm nhưng gì theo ý thích.

Nàng vui vẻ mà nằm lên giường, vì quá mệt mỏi khi đã chạy một đoạn đường xa, Nàng ngủ quên lúc nào không biết.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, Becky ngái ngủ bắt máy:

“Alo, ai đó?”

“Là chị đây, con heo lười còn đang ngủ hả?”

Bên đầu dây kia, Freen giọng ngọt ngào vang lên.

“Dạ, em ngủ quên mất.”- Nàng ngồi bật dậy xem giờ. Đã là sáu giờ chiều. Chị Prik vẫn chưa về, cả nhà tối thui vì chưa bật đèn.

Vừa nghe điện thoại, vừa đứng dậy bật đèn trong phòng và đi rửa mặt, Nàng hỏi:

“Chị đi đâu cả ngày mà không gọi hay nhắn tin cho em?”

“Chị chạy về nhà của Cha mẹ ở Chiang Mai á, mới vừa ra tới đây là gọi liền cho vợ mà.”

“Hừm… Sau không nghe chị nói gì với em, mà bắt đầu từ ngày mai là em đi làm rồi.”- Nàng vừa nói vừa lấy khăn lau mặt.

“Ừ, chúc mừng em nha, công ty mới thế nào?”

“Dạ cũng bình thường á chị, nằm ở tầng bón của một tòa nhà, mà sếp em là một chị gái xinh lắm, còn cực kì ngầu nữa. Hi hi.”- Nàng phấn khích cười, tay đang bận rộn kiếm gói mì tôm để nấu ăn.

“Này, không sợ tôi ghen hả cô nương, đừng có mà mê gái công khai như vậy chứ.”- Giọng Cô bên kia có phần tức giận. Nàng đang xé mì cho vào tô, vừa đi bật ấm đun siêu tốc vừa ghẹo Chị:

“Cục cưng ghen hả? Trời ơi người yêu tôi cũng biết ghen nữa?”

“Đừng có chọc chị, chiều nay em ăn gì? Có chị Prik ở nhà không?”- Cô bỗng đổi chủ đề.

“Dạ em đang nấu mì. Chị Prik cả ngày nay không thấy, không biết tối nay chỉ có về hay không nữa.”

“Sao không đi mua cái gì ăn tạm đi mà lại ăn mì?”- Giọng cô lo lắng.

“Dạ ăn đỡ hôm nay thôi. Chị Prik không có ở nhà mà, em cũng chưa rành đường nữa.”

“Ừ, mỗi hôm nay thôi đó, mà nè Mèo nhỏ, từ nay về sau chị có thể gọi điện thoại nói chuyện với em rồi, không sợ Cha mẹ la nữa, chị nhớ em nhiều lắm đó, cứ nghĩ mãi về em thôi.”- Giọng cô bên kia da diết, làm nàng cũng buồn theo.

“Dạ, em cũng nhớ chị rất nhiều, mong cho sớm được gặp chị.”

“Chị nhớ mùi của em, muốn hôn em, muốn ôm em, muốn hơn vậy nữa.”

Cô bỗng dưng đổi giọng. Nàng nghe chị nói bỗng dưng nhớ đến mấy ngày gặp nhau, trong lòng có chút bồi hồi, tim đập nhanh, và… hừm… hình như nàng lại “muốn chị” nữa rồi.

Giọng hơi cứng vì mất tự nhiên, Nàng nói:

“Em cũng nhớ chị lắm, cũng muốn chị nữa, ghiền hơi của chị rồi, nhớ không chịu nổi luôn đó.”

Từ sau khi gặp Chị về, đêm nào ngủ em cũng nghĩ về chị. Em nhớ chị da diết. Cảm giác nhớ mà không được gặp nó day dứt dày vò em mỗi đêm. Em nhớ từng hơi thở, từng tất thịt, từng cử chỉ âu yếm của chị, cứ nghĩ đến chị là đầu óc của em lại không đứng đắn được mà.

Ai biểu, người yêu em lại tuyệt quá làm chi chứ.

Nàng lắc lắc đầu rủ bỏ những suy nghĩ bậy bạ đi, nàng nói với Cô:

“Yêu chị nhiều lắm, tối nhắn tin cho em nhé, em ăn cái đã, mì nở hết rồi, tạm biệt chị nha.”

“Tạm biệt em, yêu em nhiều lắm \*chụt chụt\*.”- Cô hôn gió mấy cái vào điện thoại rồi cúp máy. Nàng bên đây thổn thức từng cơn vì nhớ Chị khủng khiếp.

Đã yêu xa bốn năm, mà không gặp thì thôi, gặp rồi chỉ muốn được gặp mãi. Chỉ muốn được ở cạnh nhau, làm gì cũng có nhau thì vui biết mấy. Ngồi xuống bàn nhìn tô mì đã trương nở đầy tô và nguội ngắt từ lâu. Nàng vui vẻ gắp ăn một cách ngon lành.

Khi con người ta đã yêu rồi, thì mì nở cũng hóa thành sơn hào hải vị nha (~ . ~)

TBC

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 14: Phỏng vấn được thông qua - Em nhớ chị dữ lắm"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz