Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ] - Chương 12: Tết Dương Lịch
Một buổi sáng của đầu năm mới thật rộn rã, những đứa trẻ đua nhau chạy nhảy vui đùa khắp nơi để nhận phong bì, Đường phố nhộn nhịp hoàn toàn khác với những ngày còn lại trong năm.
Tết đến xuân về, mọi vật như được đánh thức sau một giấc ngủ dài mỉm cười chào đón nàng tiên mùa xuân ấm áp. Ngoài vườn, trăm hoa đua nở,chuẩn bị phô sắc, toả hương mừng xuân mới. Hoà trong khí thế vui tươi ấy nhưng đâu đó bên trong căn phòng ngủ, mọi thứ vẫn ở yên vị trí của nó chỉ có trên giường là vô cùng hỗn độn, Becky bị tía nắng buổi sớm mai từ chiếc rèm cửa mỏng manh chiếu và đôi mắt nặng nè khép chặt chỉ muốn chở mình một cái đã muốn hét lên.
“Aaaaaaaa…aa”
” Mèo nhỏ, em sau vậy ?”
Nhìn thấy nàng như thế nào xích loã trên người của Cô, chợt nhớ đến sự việc phát sinh tối hôm qua quả thật cuồng nhiệt rồi, la lớn như vậy nhật định là cảm thấy khó chịu, cũng không biết có còn nhớ mình đã cam tâm tình nguyện không nữa, có khi nào sau một đêm tỉnh giấc chối bỏ trách nhiệm chở nên ghét Cô hay không nữa ?.
” Sau vậy Mèo con, chị làm em đau lắm không ? Chị đã có gắn nhẹ nhàng lắm rồi.”
– Dạ em không đau.”
Thật may mắn cho Freen rằng tiết tấu huyết thường chỉ thấy trong phim không xảy ra với Cô, mặc dù đầu của nàng đầu của nàng vẫn còn đau âm ỉ do dư âm của nồng độ rượu tối hôm qua, Những không có nghĩa là nàng không nhớ được hành vi của mình như thế nào bây giờ cả hai đứa đều loã thể.
“Dậy đi cục cưng của chị, trời sáng rồi, dậy đi ăn sáng nè em.”
Becky cử động nhẹ mấy ngón tay, mi mắt khẽ lay động như cánh bướm, vùi đầu vào sâu trong lòng ngực của Chị cất giọng nhừa nhựa, ngái ngủ:
“Người ta vẫn còn muốn ngủ chút nữa mà, toàn thân đau lắm đó.”
Cảm thấy có gì đó khẽ động trên ngực, con mèo nhỏ của chị đang làm nũng đây mà, sao lại đáng yêu như vậy chứ? Freen lại bắt đầu thở gấp hơn. Hừm… có cảm giác muốn vận động vào sáng sớm mà.
Nhìn thấy được Nàng đã khá mệt mỏi rồi, nên Cô quyết định sẽ tha cho em ấy vào hôm nay, ôm chặt người con gái trong lòng, cưng chiều nói:
“Vậy em nằm chút nữa nhé, chị đi tắm trước. Sẽ gọi em dậy sau.”
Freen nhẹ nhàng rút tay ra, cánh tay đã tê cứng do nàng nằm lên cả đêm. Cô bò ra mép giường, đi xung quanh nhặt quần áo vương vãi khắp nơi trên sàn nhà, giũ sạch, vuốt cho phẳng phiu rồi treo lên móc áo. Cô bước vào nhà tắm, làm vệ sinh cá nhân. Tắm rửa cho sạch sẽ.
Sau một lúc , Cô vệ sinh cá nhân tắm rữa sạch sẽ rồi, Cô quấn một chiếc khăn tắm quanh người rồi bước ra ngoài.
Con mèo nhỏ của cô vẫn còn đang say ngủ, nhẹ nhàng leo lên giường, hôn khắp nơi lên mặt mũi, mắt, miệng, ngực và cổ của Nàng . Becky cảm giác có đôi môi mềm mại và lành lạnh di chuyển khắp người của mình, hơi nhồn nhột, nàng đẩy người Cô ra, ngồi bật nhanh dậy:
“Em đi tắm ngay đây, đợi em một chút.”
Nhìn thấy dáng vẻ chạy trối chết của Con Mèo nhỏ mà Cô bật cười, không phải em ấy lại sợ cô ăn sạch lần nữa đấy chứ?
Khi cả hai cô gái đã chuẩn bị xong xuôi và đi ra ngoài, Có lẽ hôm nay là một ngày tốt để không nói đến những chuyện không vui. Những ngày đầu tiên gặp nhau, chỉ nên có những kí ức và kỉ niệm vui vẻ thôi, đúng không?
Ngày một tháng một năm 2017. Năm mới đến thật rồi.
Freen kéo mặt nàng để nàng đối diện mặt mình. Ánh mắt đầy vẻ yêu thương, cô nói khe khẽ vừa đủ cho hai đứa nghe:
“Chúc mừng năm mới, chúc em năm mới vui vẻ, mau lớn, năm nào cũng đón năm mới cùng chị.”
Becky mỉm cười đáp lại:
“Chúc chị năm mới vui vẻ, em hứa sẽ yêu chị cho đến khi người ta không còn đón năm mới nữa…”
Nháy mắt tinh nghịch, cả hai bật cười lớn.
Bên ngoài pháo hoa nổ, sáng cả một vùng trời, rọi vào khung cửa sổ khép kín. Báo hiệu một niềm vui lan tỏa, một bắt đầu mới, một khởi đầu tốt đẹp hơn.
“Chúng ta đi ăn thôi, chắc em cũng đói rồi nhỉ?”
“Dạ, đến thành phố biển thì chắc phải đi ăn hải sản nhỉ?”
“Oke vợ, hôm qua lúc đi bộ ngang qua kia, gần khách sạn á, chị thấy có quán hải sản to lắm. Mình vào thử nha.”
Nàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Freen nắm tay nàng dắt đi. Cả hai thong thả bước đi dưới không khí buổi sớm mai, Gió thổi qua làm tóc Nàng rối bời, Freen dịu dàng đưa tay lên vén gọn tóc vào sau tai cho nàng. Nhẹ nhàng lấy ngón trỏ cong lại quẹt ngang mũi nàng vài cái , vẻ mặt đầy yêu thương, cưng chiều.
Khi vào đến nơi, cả hai đã đói lả người. Freen và nàng cùng gọi vài món. Thật trùng hợp, cả hai điều rất thích ăn hải sản.
Becky muốn chị gọi vài chai bia, Freen cũng chiều theo người yêu. Cả hai cùng nhau ăn, cùng uống, tâm sự đủ thứ chuyện.
Becky đối với Cô không chỉ là người yêu, mà còn là tri kỉ, có nhau trong đời đó chính là niềm hạnh phúc nhất của cả hai.
Freen bật cười lớn khi nghe nàng kể một câu chuyện về cậu bạn ở lớp em ấy, bỗng dưng em lại chuyển nhanh chủ đề sang Cô:
“Này, chị xinh đẹp như thế, lại giỏi giang nữa, có nhiều người theo đuổi chị lắm đúng không?”
Tự dưng bị ăn dấm chua, Cô vô tội mà lắc đầu:
“Đâu có, trong công ty chị đồng nghiệp có vợ, có chồng hết rồi, mà không ai thèm để ý chị đâu. Nếu có chị cũng không để vào mắt, vì chị có vợ rồi mà.”
Đưa tay qua đối diện véo má nàng. Nàng đỏ mặt mà ngượng ngùng ăn hết mấy con tôm Cô vừa lột cho, không dám nói gì nữa.
Khi cả hai ăn xong, trời cũng đã xế chiều , mặt trời nhô hẳn lên cao. Freen nắm tay nàng đi dạo dọc theo bờ biển, mua vài li nước dừa vừa đi vừa uống.
Bầu không khí hạnh phúc và vui vẻ lan tỏa khắp nơi.
Dọc đường đi, hễ thấy cảnh đẹp là cả hai lại dừng lại chụp ảnh với nhau. Hai người cứ đi từ từ như thế cho đến khi mặt trời sắp lặn ở ngọn núi phía xa, bầu trời chuyển dần sang màu đỏ rực đầy bắt mắt.
Freen nắm tay nàng dắt đi, kéo em ra bãi biển chọn một nơi khá vắng người rồi ngồi xuống. Mặt trời đã bắt đầu lặn dần, đỏ au một vùng trời. Mặt biển sóng sánh, dường như phản chiếu những tia nắng lấp lánh cuối cùng còn sót lại trên nền trời hoàng hôn.
Tựa đầu vào vai Chị, Nàng hít hà và im lặng lắng nghe hương vị của biển. Ngồi cạnh nhau vào lúc hoàng hôn, cùng lắng nghe nhịp đập của nhau. Biển xanh rì rào, sóng vỗ dạt vào bờ, Freen đang đứng gần đó, vẽ một trái tim thật lớn trên cát, giữa trái tim là bốn chữ cái L.O.V.E nổi bật.
Bầu trời tối dần, Freen không biết đã chuẩn bị lúc nào, tặng cho nàng một cây hoa hồng đỏ thắm, gương mặt chị bừng sáng dưới ánh hoàng hôn, kéo Nàng sát lại gần chị. Khẽ thầm thì:
“Chị yêu em nhất trên đời này, hứa với chị cùng nhau sống đến già nhé?”
Freen nhẹ nhàng đặt nụ hôn sâu lên môi nàng. Tim cô đập như điên, giây phút này, trong đầu cô không thể nghĩ được gì, cứ im lặng để y như vậy.
Như được dịp, chị nhẹ nhàng tách môi nàng, tiến vào trong, chiếc lưỡi mềm mại quét qua mọi ngõ ngách trong miệng nàng. Đôi môi của chị sao mà mềm mại đến như thế. Hơi thở thơm tho cùng với chiếc lưỡi lên xuống điêu luyện, thật làm cho người khác đê mê.
Cô không biết, chỉ biết là cô cảm nhận rõ được tiếng tim đập rộn ràng của cả hai. Chiếc lưỡi ngọt ngào, linh hoạt, càng quét khắp nơi.
Nụ hôn kéo dài đến mức làm cả hai không thở nổi, dường như rút cạn không khí trong cơ thể. Người nàng mềm oặt, dựa hẳn vào người Cô. Cả hai cứ ngồi im lặng như thế, lắng nghe nhịp tim bất thường của nhau. Ngắm nhìn mặt trời khuất hẳn sau ngọn núi.
Họ đã cùng nhau đắm chìm vào niềm hạnh phúc trào dâng, trong thế giới chỉ có riêng họ mà thôi.
TBC