Mối Tình Đầu Của Bạn Trai - Chương 3 Kết thúc tất cả
Thiên Minh nhìn tôi từ đầu vẫn bình tĩnh như thế, sắp xếp cũng một mạch trơn tru, không có tí dấu hiệu nào là tức giận. Anh liền chuyển đổi từ áy náy, hối lỗi sang tức giận, quay qua trách móc tôi.
– Mộc Nhiên, rốt cuộc thì em có yêu tôi không? Tôi cảm thấy em chẳng để tâm hay tức giận mà chỉ một mực muốn chia tay. Tôi thật sự nghi ngờ em chưa hề yêu tôi?
Nãy giờ tôi vẫn luôn nhẫn nhịn, không phải vì tôi không tức giận, mà là biết dù có tức giận cũng chẳng được gì, chỉ tổn hại bản thân.
Nhưng câu nói vừa rồi của anh không chỉ khiến tôi tức giận, mà nó còn khiến tôi đau lòng. Đến cuối cùng, tình yêu của tuổi trẻ nhiệt huyết tôi bỏ ra, lại bị anh phủ nhận hoàn toàn, thật sự quá thất vọng.
Anh cho rằng sự bình tĩnh của tôi là vì không hề yêu anh. Nếu đã vậy thì cuộc chia tay hôm nay cũng chẳng còn gì tiếc nuối, anh muốn tính toán hết thảy vậy tôi sẽ làm rõ một lần.
Tôi quay lại nhìn chằm chằm vào anh, sau đó bắt đầu lạnh nhạt lên tiếng.
– Thiên Minh à, tôi không ngờ anh lại nhận định tôi là người như thế?
Bỗng tôi nở một mụ cười chế giễu, là chế giễu chính bản thân mình, bỏ ra tất cả nhưng đối phương lại chà đạp nó.
– Thì ra anh vẫn chẳng hề hiểu tôi một chút nào? Thời gian 4 năm này, có lẽ chỉ mình tôi tự nhận rằng đó tình yêu. Anh đừng thẹn quá hóa giận mà chỉ trích tôi không yêu anh, anh hãy tự hỏi bản thân xem có yêu tôi không đã?
– Chỉ vì anh làm người khác có thai trước ngày chúng ta kết hôn, nhưng tôi lại chẳng thể hiện sự tức giận hay đau lòng, nên anh cho rằng tôi không yêu anh? Được, anh muốn tức giận, tôi hiện giờ thực sự tức giận đến nỗi muốn chém anh cùng mối tình đầu của anh ra làm mấy khúc rồi vứt xuống biển đấy. Còn đau lòng, anh cũng biết những việc này sẽ khiến tôi đau lòng sao?
Câu cuối, tôi cố tình nhìn thẳng vào mắt anh và nhấn mạnh. Tôi thấy được ánh mắt anh ngạc nhiên,sững sờ, sau đó lại chuyển qua thương tiếc. Nhưng tôi không cần sự tiếc thương ấy, nó rẻ tiền và không đáng để tâm. Tôi tiếp tục dùng giọng điệu lạnh lùng pha chút châm biếm nói.
– Anh nói tôi chưa từng yêu anh, vậy những chuyện trước kia tôi làm đều là vì cái gì, là theo đuổi thần tượng, hay là làm cún con quây quanh anh khiến anh hài lòng?
Rõ ràng người có lỗi là anh, người khiến cuộc tình này đi vào ngõ cụt cũng là anh, người khiến tôi đau lòng cũng chính là anh. Vậy mà bây giờ anh còn có mặt mũi quay lại trách tôi, rốt cuộc tôi cũng hiểu tại sao từ đầu tới giờ người anh luôn nhớ thương là mối tình đầu mà không phải tôi.
Không phải cô ta tốt hơn, yêu anh hơn mà là những việc làm hết lòng của tôi, anh chưa bao giờ để tâm, coi trọng, anh cho nó là đương nhiên, bổn phận của một người bạn gái.
Nếu đã muốn tính toán từng tí một vậy tôi cũng không ngại nói ra tất cả, tính một lần cho xong.
– Nếu anh đã tính toán như thế thì tôi cũng không ngại nói ra. Tôi cũng không biết bản thân tại sao lại mù quáng như thế.