Mối Tình Đầu Của Bạn Trai - Chương 2 Bất ngờ trước ngày cưới
Ngỡ tưởng cô ta sẽ vì sự việc mất mặt ở trung tâm thương mại mà tiếp tục tìm tôi quấy rối. Nhưng thời gian sau đó rất yên bình, không có tí sóng gió nào.
Phải chăng đây là sự im lặng trước cơn bão sắp ập đến?
…
Trước ngày diễn ra hôn lễ một ngày, lúc này tôi đã trở về nhà ba mẹ để chuẩn bị.
Đang cùng mẹ chọn quà cưới cho khách, thì đột nhiên nhận được điện thoại của Thiên Minh.
Anh gọi điện muốn hẹn gặp, tôi cũng không nghĩ gì nhiều, đoán là chắc bên anh có chút vấn đề.
Tôi lái xe trở lại căn chung cư của cả hai.
Vừa vào nhà đã thấy anh ủ rũ ở ghế sofa, tôi ngạc nhiên khi thấy mặt anh trông phờ phạc, quầng mắt thâm đen.
Vừa phát hiện tôi đến, anh liền đứng dậy đến chỗ tôi, sau đó đột nhiên ôm chầm lấy, sau đó liên tục xin lỗi.
– Mộc Nhiên anh xin lỗi, anh xin lỗi.
Tôi ngẩn người chẳng hiểu chuyện gì, chỉ vỗ nhẹ lưng Thiên Minh, sau đó nhẹ nhàng đẩy anh ra.
Nhìn anh với vẻ mặt này trong lòng tôi cũng vô cùng hoang mang, mấy ngày nay lo chuẩn bị lễ cưới nên cả hai không gặp nhau. Không biết đã xảy ra chuyện gì mà trông anh lại suy sụp đến thế, tôi lo lắng nhìn anh mà lòng đau xót.
Tôi kéo anh đến sofa ngồi xuống, lo lắng lên tiếng hỏi.
– Xảy ra chuyện gì thế anh?
Chúng tôi ngồi đối diện nhau, anh vẫn nắm chặt tay tôi, sau đó run rẩy nói.
– Anh xin lỗi, anh đã làm chuyện có lỗi với em.
Lúc này tôi đã ngầm đoán ra có điều chẳng lành, khi từ nãy đến giờ anh liên tục xin lỗi tôi, phải chăng anh đã gây ra lỗi lầm gì?
Trong lòng tôi cũng bắt đầu run rẩy lo sợ, nhưng chuyện đâu còn có đó, phải thật bình tĩnh. Tôi dịu dàng an ủi và tiếp tục hỏi.
– Anh bình tĩnh đã, nói em nghe, đã xảy ra chuyện gì?
Anh áy náy nhìn tôi, ngập ngừng mãi mới quyết định nói.
– Tuyết Đình có thai rồi.
Tôi có chút choáng váng trước thông tin này, cô ta có thai đúng là một tin khiến tôi ngạc nhiên, nhưng nó thì liên quan gì tới tôi và anh. Chừng khi….nghĩ đến đây, tôi giật mình hoảng sợ không dám nghĩ tiếp.
Đột nhiên tin tôi hồi hộp đập liên hồi, nhìn người đàn ông trước mắt vẫn nhìn mình, lại nghĩ đến ngày mai là đám cưới, tôi gạt bay suy đoán đáng sợ kia, bình tĩnh hỏi tiếp.
– Cô ấy có thai thì sao? Nó thì có liên quan gì tới anh và em chứ?
Thiên Minh run rẩy nhìn tôi, ngập ngừng khó nói lên lời, cuối cùng vẫn là bị ánh mắt kiên định muốn biết sự thật của tôi ép nói ra.
– Anh xin lỗi, cô ấy có thai với anh.
Cái gì thế này, tôi thẫn thờ mất 5 giây, đã biết không có gì tốt đẹp, thế nhưng khi chính tai nghe vẫn là cảm giác quá mức rõ rệt, đau, thật sự quá đau.