Mối Tình Đầu Của Bạn Trai - Chương 1 Bạn gái cũ thật trà
Tôi cùng bạn trai quen 4 năm sắp sửa đám cưới.
Mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng, tôi cùng anh tính toán sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, chỉ là không tính được đúng lúc này mối tình đầu của anh từ nước ngoài trở về.
Cô ta trở về cũng chẳng liên quan gì đến tôi, nhưng anh lại không phải không liên quan, nói đúng ra là anh không muốn không liên quan.
Cuộc sống của tôi khá êm đềm, học cấp 1, cấp 2, cấp 3 rồi lên đại học, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp, ngay cả gặp gỡ rồi cùng anh yêu đương suốt 4 năm cũng không có nhiều sóng gió.
Thế nên đây có lẽ là ông trời muốn cho tôi chút sóng gió để góp vui.
Sau khi tôi nghe tin cô ta về nước một tuần, trong một buổi tối, anh nói với tôi:
– Tuyết Đình tạm thời không có chỗ ở, anh muốn bàn bạc với em, có thể cho cô ấy ở tạm chung cư trước kia của anh không? Dù sao nó cũng để trống.
Tôi nghĩ một lát, căn chung cư kia vốn là anh ở trước khi cả hai về ở chung. Nhà hiện tại là cả hai cùng góp tiền mua. Ban đầu anh muốn tôi cùng dọn đến căn chung cư kia, nhưng tôi lại thấy không thích môi trường nơi đó, thế nên quyết định mua căn nhà hiện tại, tiền mua nhà là do cả hai góp chung.
Trên thực tế, căn nhà kia là tài sản của anh, anh muốn cho ai ở là quyền của anh, tôi không có quyền gì. Cũng thật may khi anh vẫn còn nghĩ đến hỏi ý kiến người vợ sắp cưới này. Nhưng liệu tôi nói không đồng ý thì anh sẽ thật sự không cho cô gái kia ở sao? Đến cuối cùng thì câu nói có vẻ là hỏi ý kiến kia, thực chất là một lời thông báo thì đúng hơn.
Tôi bỗng cảm thấy thật buồn cười, cũng định không quan tâm, nhưng suy nghĩ lại vẫn thấy khó chịu, thế nên liền hỏi lại một câu.
– Vậy suốt một tuần vừa rồi cô ấy ở đâu?
Anh nghe vậy cũng thành thật đáp lời.
– Cô ấy ở khách sạn, chỉ là hiện tại cô ấy kinh tế có chút khó khăn, dù sao cũng là bạn cũ, anh muốn giúp một chút. Em yên tâm, khi cô ấy kiếm được nhà nhất định sẽ dọn đi.
Bạn cũ muốn giúp à, sao không nói hẳn là bạn trai cũ cho rồi. Tôi cũng không biểu hiện thái độ gì, nghe thế thì thản nhiên đáp lại.
– Ừ, nhà của anh, anh thích cho ai ở thì ở, em cũng không quản nhiều thế.
Nói xong tôi còn để lại một nụ cười trấn an anh.
Anh nghe thế lại sợ tôi giận nhưng khi thấy tôi cười thì lại thở phào, có lẽ là do anh nghĩ nhiều thôi. Cô gái anh yêu luôn rộng lượng như thế, sẽ không chấp mấy chuyện nhỏ nhặt.
Tôi biết tiền khách sạn mà một tuần cô ta ở là do bạn trai tôi trả, thế nên cho cô ta ở căn chung cư kia cũng coi như là tiết kiệm tiền đi.
Mọi thứ đều bình ổn trôi qua, ban ngày tôi và anh đi làm, tối lại cùng tan sở, cùng ăn cơm, cùng đi ngủ.
Nhưng hôm nay không giống thế, anh không cùng tôi tan sở, tôi hôm nay về nhà có chút sớm, chuẩn bị một chút.
Lúc nửa đêm anh gọi cho tôi, tôi vẫn đang thức ngồi ở bàn ăn nghe điện thoại.
[Mộc Nhiên, hôm nay anh không về nhà, em ngủ trước đi]