Mật Máu Cố Yêu - Chương 9:Giấu diếm điều gì
Tranh Phù không rõ vừa xảy ra chuyện gì, nhưng Hạ Lan Thấm đứng cách đó không xa lại nhìn thấy rất rõ.
Nhìn bóng dáng ông xã gần như chạy trối chết, nhìn vẻ mặt không hiểu gì của Tranh Phù, cô ta không tự chủ nghĩ tới cuộc điện thoại vừa rồi.
Bao nhiêu năm qua không biết đã có bao nhiêu cuộc điện thoại gọi đến để ra oai, tất cả đều là tình nhân của chồng. Ngoài ra oai nói mấy chuyện khi chồng cô ta ở bên cạnh họ như thế nào thì chẳng còn chuyện gì khác, cuối cùng đều khuyên cô ta sớm rời khỏi anh, mau ly hôn với anh.
Nói cho anh biết cô ta nhận được những cuộc điện thoại như thế, cô ta chỉ đổi lại được ánh mắt sắc lẹm của anh. Anh để những con đàn bà đó nhục nhà cô ta, nói móc cô ta.
Ngay từ đầu cô ta đã biết mình làm sai, nhưng chỉ vì cô ta quá yêu anh!
Không! Cô ta sẽ không rời khỏi anh! Nàng muốn ở lại bên cạnh anh, nhất định phải giữ anh lại!
Cô ta không muốn nhận thêm bất cứ một cuộc gọi ra oai kiểu này nữa, cô ta không thích nghe những người phụ nữ kia nói cho cô ta biết, chồng cô lúc ở trên giường ôn tồn như thế nào!
Hạ Lan Thấm đau khổ ôm đầu, nhìn Tranh Phù cách đó không xa từ từ lau khô thân thể, lại từ từ khoác áo lên, thắt đai vào.
Trong lòng đấu tranh kịch liệt, bàn tay nắm điện thoại tay trắng bệch, đôi môi tái nhợt bị cắn đến chảy máu.
Từ sau cảm xúc kỳ quái cảm xúc kia, Triệu Hành Uy trọn vẹn một tuần chưa về nhà. Hạ Lan Thấm gần như không biết làm sao, cô ta không biết rốt cuộc có vấn đề chỗ nào, vì sao ông xã trước đó vài ngày đúng giờ trở về sau đó lại bắt đầu trắng đêm không về.
Nhưng chuyện này chẳng ảnh hưởng chút nào đến Tranh Phù, cô cảm giác hiện tại cảm xúc của cô nhỏ đang từ từ ổn định, nên thỉnh thoảng cô sẽ ra ngoài tranh thr gặp bạn trai, hoặc là hai ngày nghỉ lễ hẹn bạn bè cùng đi dạo phố.
“Cô à, lúc trước tại sao cô lại kết hôn với dượng?”
Ngày hôm đó, Hạ Lan Thấm bảo với Tranh Phù là có một vị khách muốn giới thiệu cho cô làm quen, bọn họ ngồi trong phòng khách vừa đợi vừa nói chuyện phiếm.
Đối mặt với câu hỏi không chút ác ý của Tranh Phù, Hạ Lan Thấm lại không biết nên trả lời như thế nào. Nhớ tới quá trình kết hôn của cô ta và chồng, trừ cay đắng thì không có bất kỳ niềm vui nào đáng nói, từ đầu đến cuối chồng cô ta đều trưng vẻ mặt lạnh lùng chán ghét.
Tranh Phù thấy sắc mặt cô ta khẽ biến, lập tức ý thức được này có vẻ đây là một đề tài cấm kỵ.
“À… cô nói xem, chúng ta đang chờ ai?”
Lập tức nói sang chuyện khác, Tranh Phù nhìn mãi vẫn không có một bóng người nào, buổi sáng cô tính ra ngoài đi dạo, lại bị Hạ Lan Thấm giữ lại, nói là có một vị khách sắp tới. Vì vậy mà hai người chờ từ sáng chín giờ sáng đến bây giờ là mười giờ.
“Người đó là bạn cô, tên là Hồ Địa Hưng, anh ấy cũng là bác sĩ gia đình của chúng ta. Khoảng thời gian trước anh ấy đi tham gia một hội thảo nghiên cứu và thảo luận y học, hôm nay mới về nước. Sau này anh ấy sẽ ở cùng chúng ta ở cùng, nên hôm nay mới để cháu gặp mặt làm quen.”