[Longfic] Still You - Chap 33: Paris_part 2
Cuộc điều tra mở rộng liên quan đến vụ án của cựu Tỉnh trưởng Kim Jung Min đã gần đi đến kết thúc, và trong suốt mấy tháng đó, Tổng Giám đốc của DeKaft Jewelry đã được Nghị viện can thiệp cho tại ngoại. Cô ta vẫn sống ung dung trong căn duplex trên tầng cao nhất của một toà nhà chọc trời gần khách sạn The Royal, cao ngạo như một nữ hoàng vẫn còn vương miện.
Lee Teuk mất rất nhiều công sức van nài mới nhận được cái gật đầu đồng ý gặp mặt của Clara de Werra. Đứng trong thang máy, anh hồi hộp chỉnh lại trang phục. Bộ suit xoàng xĩnh còn nguyên mùi vải mới, một đôi giày mới mua cũng là loại rẻ tiền, lớp da cứng cọ vào sau gót chân làm nó phồng rộp lên. Mỗi bước chân đều khiến da thịt anh đau đớn, nhưng không thể cản được anh đi tiếp.
Clara de Werra không tiếp ai trước 10h sáng, nhưng hôm nay, cửa mở lúc hơn 9h. Lee Teuk tươi cười tiến vào, cuối cùng thấy mình đứng tẽn tò dưới ánh đèn trắng lạnh. Cô ả vẫn khoác chiếc áo choàng ngủ bằng lụa màu khói, mái tóc vàng buộc qua quýt, đôi chân trần giẫm lên lớp thảm lông cạnh quầy bar để lấy một li rượu, tỏ rõ thái độ rằng vị khách đường đột này không xứng đáng để cô ta mang lên một diện mạo chỉn chu. Ánh mắt đáo để quét từ đầu đến chân đánh giá Lee Teuk, anh ta trông gầy mòn, bộ suit còn nguyên các nếp gấp xộc xệch của loại đồ mới rẻ tiền, và hai mắt lừ đừ vì thiếu ngủ.
– Xin chào người đẹp của tân Tỉnh trưởng – Giọng cô ta lanh lảnh, mỉa mai – Tôi thì còn gì để anh hạ cố đến gặp đây?
Cô ta buông người xuống sofa. Đó là dáng vẻ của một con báo cái, chán ghét thế giới và sẵn sàng xé xác bất kì kẻ dại dột nào dám lởn vởn quanh lãnh địa.
– Tôi có chút việc muốn trao đổi với cô, liên quan đến The Ocean – Lee Teuk mềm mỏng cười cười.
– The Ocean à? Có phải Tập đoàn mà anh sắp được thừa kế không?
Hai bên hàm Lee Teuk cứng lại vì cái nghiến răng ngấm ngầm. Cô ả vắt chéo đôi chân dài, đung đưa mũi chân trắng muốt trên tấm thảm lông.
– Nhưng vì sao anh lại tìm đến tôi để nói về The Ocean, hả con trai của Chủ tịch?
Mấy chữ “con trai của Chủ tịch” khiến Lee Teuk rùng mình. Trong óc anh dội lại những lời sỉ vả, những cú đánh, toà biệt thự giam lỏng, và những cơn say triền miên vì đau đớn.
– Tôi không còn là con trai của Chủ tịch, cũng như không còn quan hệ gì với Kang In. Ông ta từ mặt tôi, Kang In cũng ruồng bỏ tôi. Vì thế tôi tìm đến cô, vì tôi biết cô cũng không ghét bọn họ ít hơn tôi – Lee Teuk bước thêm một bước đến gần Clara – Tôi có nghe một câu, “Kẻ thù của kẻ thù là bạn”.
– Tôi không thích bọn họ, nhưng cũng không có lí do để coi họ là kẻ thù.
– Nghĩ kĩ về Lee Hyuk Jae và DeKaft, cô cũng không thấy gì sao?
Cô ả nhếch mép.
– Tôi chẳng liên quan gì đến Lee Hyuk Jae. Còn DeKaft đằng nào cũng sẽ giải thể, tôi quay về Đức là xong.
Lee Teuk ngồi như quỳ xuống ghế, nhăn mặt vì cái đau nhói ở gót chân.
– Vâng, nhưng cô biết mối quan hệ mật thiết giữa Kang In và The Ocean, và Kang In lại chính là người đứng sau sự vụ của Tỉnh trưởng Kim, dẫn đến việc DeKaft cũng bị lôi vào rắc rối – Anh lén nhìn sắc mặt của Clara, nói tiếp với vẻ chắc chắn – Tôi không chắc về vai trò cụ thể của Lee Hyuk Jae trong việc huỷ hoại DeKaft, nhưng cậu ta với cô vốn chẳng ưa gì nhau, và chính người yêu của cậu ta ở thời điểm đó, Lee Dong Hae, đã không ít lần gặp gỡ, làm việc với Kang In.