[Longfic] Still You - Chap 20: Nhật thực
Hyuk Jae thức dậy thấy mình nằm chỏng gọng một mình trên giường. Cậu ngồi nhỏm dậy tìm anh. Phát hiện ra anh trong nhà tắm, cậu tụt xuống giường vào theo.
– Để em cạo râu cho – Giọng cậu vẫn còn ngái ngủ.
– Anh tự làm được – Anh nói rồi bỏ ra ngoài. Thấy anh đứng loay hoay trước tủ quần áo, cậu từ trong phòng tắm nói vọng ra:
– Anh mặc màu xanh nhạt đẹp.
Anh ngần ngừ nhìn tủ đồ, rồi rút lấy chiếc sơ mi trắng. Cậu đang đánh răng cũng phải dừng lại, đôi mắt màu trà lạ lẫm nhìn anh. Cậu rửa mặt vội vàng rồi lại lẽo đẽo theo anh sang phòng bếp.
– Em lấy cháo cho Dong Hae nhé?
– Anh không ăn.
– Sao thế?
– Muộn rồi anh phải đi – Dong Hae trả lời với vẻ miễn cưỡng. Cậu nghiêng đầu ra trước mặt anh, cái miệng tinh nghịch cong lên:
– Nếu không ăn thì Dong Hae phải hôn em một cái!
– Anh đang vội.
– Anh khó chịu gì à?
– Anh…!
Dong Hae những muốn hét ầm lên nhưng cuối cùng lại nghẹn họng không nói được. Trước vẻ mặt tỉnh bơ của Hyuk Jae, anh càng cảm thấy đầu óc mình bí bách. Chỉ kịp chụp lấy chìa khoá xe, anh lao như tên bắn ra khỏi nhà.
Cả buổi sáng hôm đó anh vẫn quen tay cầm điện thoại lên muốn nhắn tin với cậu, nhưng rồi lại hậm hực đặt xuống.
Trưa nay Dong Hae ăn gì đó?
Hiếm hoi mới có một ngày cậu chủ động nhắn tin cho anh, nhưng anh chỉ đáp gọn lỏn một chữ “ừ”, cho cậu biết là mình đã đọc mà không muốn trả lời.
Anh đang giận.
Anh ghen tuông đến sắp bốc cháy lên rồi!
Cậu vì gặp riêng Choi Si Won mà không cho anh đi cùng, lại còn để cho gã ta ôm nữa chứ! Vậy mà sáng nay không có một lời giải thích, vẫn nhởn nhơ đòi hôn anh?
Anh tức chết mất!
Anh nghĩ mãi vẫn không hiểu lí do vì sao lại thế. Anh không sợ cậu không yêu mình, nhưng anh phát hoả lên vì ý nghĩ cậu đã đồng ý cho gã Nghị sĩ ôm lấy. Cậu không tin tưởng ai, không cho phép ai chạm vào người mình trừ anh, vậy chuyện này là thế nào?
Ngay bây giờ anh chỉ muốn phóng về nhà tóm lấy cậu để hỏi cho ra chuyện, nhưng lại sợ cơn nóng giận của mình sẽ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ.
Nhà hàng xóm đang sửa, ồn ghê.
Ừ.
Hyuk Jae tiếp tục nhắn đến, anh vẫn kiên gan không hồi đáp.
Em định nhờ Si Won giúp thành lập công ty.
Đến nước này thì anh điên lên mất!
Dong Hae khổ sở mong mỏi đến hết giờ làm. Anh không thắng được nỗi nhớ cậu, không biết cả ngày nay cậu ở nhà một mình có ổn không. Nhưng nghĩ đến cảnh tượng tối qua anh lại thấy trong người buồn bực. Suốt cả ngày, thay vì làm việc anh đã soạn được một bài diễn văn, chỉ chờ về tới nhà là sẽ đem Lee Hyuk Jae to gan ra để chất vấn.