[Longfic] Still You - Chap 17: Mặt trăng ôm lấy mặt trời
Trong căn phòng kiểu Phục hưng trên tầng cao nhất của khối văn phòng The Peninsula, Han Kyung đứng chôn chân xuống đất, lo lắng theo dõi từng cử chỉ của Hyuk Jae. Nhưng cậu chỉ đứng bất động với vẻ mặt không cảm xúc, cặp mắt một mí tĩnh lặng nhìn xuống mấy tấm ảnh và bài báo vứt la liệt trên mặt bàn đá imperial porphyry của các vị Hoàng đế La Mã.
– Con giải thích đi! – Chủ tịch Lee thẳng tay ném tập ảnh vào người Hyuk Jae. Cậu nhắm mắt lại, đè nén sự chán chường trước hành động nhục mạ của cha mình.
– Con muốn biết ai đã đưa tới tay Chủ tịch những thứ này.
– Đó không phải việc của con. Cái ta muốn biết là chuyện này là thế nào? – Quay sang Han Kyung, ông nghiến răng hỏi – Đã dọn dẹp hết chưa?
– Thưa Chủ tịch, các bài báo đã gỡ hết. Thông tin lan truyền trên mạng xã hội đã xoá được hơn 80%, trước 10h30 sáng sẽ hoàn tất.
– Tới 9 rưỡi phải xong! Còn cổ đông, nhà đầu tư, khách hàng và các đối tác khác thì đến đâu rồi? Từ sáng đến giờ bọn chúng gọi điện rát tai! – Ông không cần giữ hình ảnh của một người cha bao dung nữa, lại ném cơn thịnh nộ vào Hyuk Jae – Con có biết chỉ trong vòng 30 phút giá cổ phiếu đã tụt 16% không?
– Cổ phiếu The Ocean & Lee neo cao hơn giá trị thực nhờ kì vọng vào mối liên hôn giữa tập đoàn kinh tế và chính trị, vì vậy, theo con giá cổ phiếu sẽ còn xuống nữa – Hyuk Jae bình tĩnh trả lời. Thấy Chủ tịch Lee chụp lấy cái gạt tàn, Han Kyung hốt hoảng lao đến giữ lấy tay ông, lo rằng phiến đá nặng trịch đó cũng sẽ bay vào người Hyuk Jae như mớ giấy lộn kia.
– Chủ tịch bớt giận!
– Theo anh ta có thể bớt giận được không? – Chủ tịch Lee gầm gừ hất tay Han Kyung ra, nhưng hoá ra ông không định ném chiếc gạt tàn, mà chỉ ghì lấy nó trong giận dữ – Gọi thằng Ye Sung lên đây!
Ye Sung xộc vào nhanh như thể chỉ chờ chực được gọi đến. Anh chạy vội vàng đến mức thở dốc, khi thấy Hyuk Jae còn nguyên vẹn đứng đó anh mới dám thở phào.
– Thưa cậu…
– Bổ nhiệm Lee Dong Hae làm Giám sát viên thuộc Ban Cố vấn. Điều chuyển Lee Hyuk Jae sang chi nhánh Paris, công việc lập tức bàn giao lại cho các bộ phận liên quan. Giữ nguyên chức danh Giám đốc Chiến lược, toàn bộ hoạt động của nó tại Paris báo cáo trực tiếp cho ta.
Cả Hyuk Jae lẫn Dong Hae đều sẽ bị cầm tù, Ye Sung chỉ kịp nghĩ nhanh trong đầu như vậy. Chủ tịch Lee lại quay sang đứa con trai lì lợm, gầm lên như một con hổ lồng lộn vì chưa thể ăn tươi nuốt sống con mồi:
– Còn con, cắt đứt với nó ngay lập tức!
Ye Sung lo sợ nhìn Hyuk Jae, cậu vẫn lặng thinh như không nghe thấy mệnh lệnh đó, chỉ trong đôi mắt một mí vẫn thường đóng kín cảm xúc, lần đầu tiên Ye Sung cảm thấy hé ra sự thất vọng tột cùng. Hyuk Jae chậm rãi bước lại gần người cha uy nghiêm trên bộ sofa như một vị Hoàng đế ngự trên ngai vàng vời vợi và lạnh lẽo.
– Thưa Chủ tịch – Cậu lạnh lùng rút trong túi ngực bộ suit xám một tờ giấy gấp tư – Đây là đơn thôi việc của con.