[Longfic] Still You - Chap 15: Nghị sĩ hẹn hò
– Lee Dong Hae, cậu chui ở cái xó xỉnh nào ra vậy hả? – Ye Sung gào lên trong điện thoại. Anh rất ghét việc nói to, điều đó khiến anh thấy vô cùng mất sức, nhưng bây giờ thì anh đã sắp phát điên lên rồi – Hai ngày qua cậu đi đâu? Tôi gọi cả trăm cuộc không được!
– Xin lỗi anh, điện thoại em hết pin – Giọng đáp lại thều thào như sắp tắt thở khiến Ye Sung hoảng hồn.
– Cậu sao thế?
– Em bị cảm lạnh. Hôm ở Hongsan về em sốt cao, hai ngày nay mệt quá không còn biết gì, điện thoại hết pin lúc nào em cũng không biết.
Mỗi lần cất tiếng, Ye Sung đều cảm thấy Dong Hae như sắp chết đến nơi rồi.
– Thôi thôi không nói nữa, tôi cho người đến đưa cậu đi khám. Để tôi báo cáo lại với Chủ tịch, khi nào cậu khoẻ thì đến gặp Chủ tịch sau.
– Cảm ơn anh.
Ye Sung lập tức tìm đến căn phòng kiểu Phục hưng. Chủ tịch Lee đang lim dim trên bộ sofa đồ sộ như một con hổ đã no mồi và đang tận hưởng những dư vị sảng khoái của thịt tươi.
– Thưa cậu, Dong Hae bị ốm nặng. Mấy ngày nay nằm mê man một mình, may mà vẫn còn thoi thóp – Ye Sung thêm thắt cho câu chuyện có vẻ kịch tính, hi vọng viển vông rằng điều đó sẽ khiến cho ông cậu của anh không gây khó khăn cho Dong Hae.
– Đúng lúc xong việc thì ốm à? – Ông hỏi bằng giọng đều đều. Ye Sung biết mình không giỏi bịa chuyện nên chỉ đứng im chịu đựng ánh mắt thâm hiểm của Chủ tịch.
– Đợi có kết quả khám rồi sẽ nói tiếp. Cháu ngồi xuống, lát nữa Hyuk Jae cũng về.
– Hyuk Jae về sớm thế sao ạ? – Ye Sung buột miệng hỏi khiến người cậu ruột nheo mắt lại, như thể đứa cháu này biết được một bí mật động trời nào đó.
– Cứ đợi đi.
Ye Sung đặt người xuống chiếc ghế da Connolly khâu tay tỉ mỉ, có chút khó thở khi ngồi trên cả một gia tài. Thời gian chậm chạp một cách rùng rợn. Anh cảm thấy mình sắp bị chôn sống trong cái nhà mồ kiểu Phục hưng này, thì may sao Hyuk Jae xuất hiện
– Bố cứ nghĩ giờ này con ở Thượng Hải – Không đợi đứa con trai kịp cất tiếng chào, Chủ tịch Lee oai vệ lên tiếng trước.
– Con huỷ lịch trình. Con đã họp với Giám đốc khu vực Đại lục ở Tokyo, đầu tháng tới cũng sẽ họp tổng kết năm ở Thượng Hải nên không cần thiết phải qua đó – Hyuk Jae định ngừng lời, nhưng nghĩ sao lại nói thêm với vẻ chắc chắn – Vì thế nên sáng hôm qua con đã bảo anh Hee Chul về trước, con họp xong với Hongkong Jet Holdings cũng về luôn.
Chủ tịch Lee không tìm được sơ hở trong câu trả lời rất tự nhiên của cậu, ông nhìn đứa con trai của mình cũng bằng ánh mắt như đã nhìn Ye Sung.
– Chuyến công tác của con tốt cả chứ?
– Spring Tides mang lại hiệu ứng tốt ở Winter Show. Các cửa hàng ở Milan, Hongkong và Tokyo đều có tình hình kinh doanh khả quan. Con sẽ gửi báo cáo chi tiết cho Chủ tịch trong ngày mai.
– Con cứ nghỉ ngơi đi đã.
– Con sẽ nghỉ ngơi sau.
Ye Sung nhìn xuống chiếc gạt tàn bọc da để giấu đi ánh mắt thấp thỏm lo âu. Cuộc nói chuyện đầy sự dè chừng của hai cha con khiến toà nhà mồ Phục hưng càng có vẻ âm u dù luôn ngập tràn ánh sáng từ những ô cửa sổ thênh thang. Nhân viên của anh đã gửi kết quả khám bệnh được vài phút, nhưng anh vẫn chưa muốn liều mạng lao mình vào sự bình yên giả tạo này.