[Longfic] Still You - Chap 10: Nhật thực
– Dong Hae, chúng ta qua chỗ Chủ tịch – Hyuk Jae gọi.
– Thế còn nhóm nhậu của tôi? – Kyu Hyun hất hàm hỏi.
– Tôi chưa từng từ chối ông chủ Jo. Bố tôi cũng không dám từ chối bố cậu – Hyuk Jae đáp lại khiến Kyu Hyun phải nhăn mặt.
– Nghị sĩ của chúng ta rất thích sự thành thật của cậu, nhưng sự thành thật ấy đôi lúc gớm ghiếc quá.
– Biết sao được, vì Nghị sĩ Choi đang ở đây nên tôi không dám nói vòng vo – Hyuk Jae đáp lại bằng vẻ hời hợt, nửa đùa nửa thật. Mỗi lời cậu nói đều khiến Si Won cảm thấy như một cơn giày vò trong ngực.
Bữa tiệc tàn lúc nửa đêm. Hyuk Jae uống nhiều nhưng chưa say, cậu lên ngồi bên ghế phụ chiếc Porsche trước cặp mắt nhìn chòng chọc của Chủ tịch Lee. Chính cậu cũng không nhớ mình bắt đầu ngồi ở vị trí đó từ khi nào, nhưng cậu thấy thoải mái khi ngồi đó. Nhất là những khi về nhà vào đêm muộn, cậu có thể nhìn thấy mặt trăng khi tròn khi khuyết phía trước mặt, và ngay cạnh bên là Dong Hae mỉm cười với cậu ấm áp như mặt trời. Trời cuối thu se lạnh, cậu kéo cửa kính xuống cho gió đêm lùa vào mặt, trong xe bỗng chốc tràn đầy phong vị thổn thức của mùa thu sắp tàn. Mảnh trăng lửng lơ ngoài cửa kính hiền dịu và bình yên biết bao.
Mặt trời và Mặt trăng~
Cùng nhau, chúng ta băng qua bầu trời
Không có ngày, không có đêm
Đã xuống khỏi xe nhưng Hyuk Jae dường như vẫn nghe văng vẳng giai điệu của khúc dân ca. Cậu đứng trước cửa căn nhà hai tầng tĩnh lặng, âm thầm nhìn theo chiếc Porsche quay lại hướng trung tâm thành phố, hai vệt đèn đỏ phía sau chầm chậm tan chảy vào những chấm sáng nhấp nháy trên đường.
Cùng đắm chìm trong ánh sáng tình yêu
Cùng cười, cùng khóc vì hạnh phúc.
Dong Hae về tới nhà mình đã là gần 1h sáng. Mai là ngày nghỉ nhưng anh vẫn đặt báo thức, dù sao thì anh vẫn cần mang đồ ăn sáng đến cho Giám đốc, nếu không cậu cũng sẽ bỏ bữa. Cậu hay than phiền về những bữa sáng của anh, nhưng vẫn luôn ngoan ngoãn ăn hết.
Trút ra bộ đồ ám đầy mùi rượu và khói thuốc, anh xả nước nóng vào bồn tắm. Những thớ cơ căng cứng vì đứng suốt buổi tối cũng dần dần dịu đi. Lâu nay anh không có thời gian chơi thể thao, nếp sinh hoạt của anh dần trở nên vô tổ chức giống Hyuk Jae, anh muốn đi tập golf với Lee Teuk cậu cũng không đồng ý. Sau này nếu ai lấy được Hyuk Jae hẳn là sẽ phải “chịu đựng” quản chế nhiều lắm đây. Ý nghĩ đó khiến Dong Hae buồn cười. Nhưng sau này…
Sau này ai sẽ lấy được Hyuk Jae?
Tiếng nước vẫn chảy đều đều nghe tẻ nhạt. Anh nhắm mắt lại, bỗng nhiên cảm thấy mệt rã rời.
Dong Hae suýt nữa đã ngủ quên trong bồn tắm nếu như chuông điện thoại không đột ngột reo lên.
Mặt trời và Mặt trăng~
Cùng nhau, chúng ta băng qua bầu trời
Đó là bản nhạc chuông anh đặt riêng cho Hyuk Jae. Từ hôm cậu uống say rồi hát mãi bài này, anh cũng thành ra yêu thích nó.