(Longfic) [Cao H] Bất Ngờ Rung Động [Taeny Ver] - Chương 93: Chúng ta cùng nhau già đi (End)
- Metruyen
- (Longfic) [Cao H] Bất Ngờ Rung Động [Taeny Ver]
- Chương 93: Chúng ta cùng nhau già đi (End)
Sau khi mẹ Kim lưu lại thông tin liên lạc của Tiffany, bà thường xuyên gọi điện trò chuyện với cô, vốn dĩ bà chỉ muốn thông qua cô biết được tình hình gần đây của con trai, nhưng không nghĩ tới Tiffany tuy không nói nhiều, nhưng tính cách lại rất đáng yêu, lần trước còn giúp bà khuyên Taeyeon về nhà ăn một bữa cơm lúc Tết, cùng mọi người tụ tập. Tất cả mọi người đều không đề cập đến chuyện trước kia, tuy rằng thái độ của Taeyeon vẫn lạnh nhạt, nhưng không thể thừa nhận sự tồn tại của Tiffany tựa như một công tắc trọng yếu, làm cho quan hệ gia đình vốn giằng co hai bên hòa hoãn không ít.
Và rồi, từ trên xuống dưới nhà họ Kim đều nhận ra đây là bạn gái của Taeyeon.
Trước khi kỳ nghỉ đến, Tiffany nhận được điện thoại của gia đình, Junho ở đầu kia khóc nức nở, ngay cả nói cũng không nói rõ ràng, nhưng sau khi xác nhận nhiều lần, Tiffany rốt cục cũng hiểu ra.
Ba Tiffany ở trong bếp trượt chân ngã, được đưa đến bệnh viện cấp cứu, ngay cả xe cứu thương cũng tới, ông vừa từ trường học về nhà, không liên lạc được với bà Hwang, cũng không biết chuyện gì, chỉ muốn báo trước cho cô.
Thằng nhóc thối này vừa khóc, Tiffany cũng hoảng hốt, khi cúp điện thoại thì cả đầu óc bối rối, thậm chí còn bắt đầu tự trách nếu mình không ra ngoài, ba cũng sẽ không có con gái chăm sóc khi bệnh tật.
Taeyeon ôm cô vào lòng, lồng ngực rộng lớn và ấm áp của anh mang đến cho cô một sự thoải mái nhất định, anh vỗ nhẹ vào lưng cô để cô bình tĩnh trước, đừng suy nghĩ lung tung.
Lúc cô hoảng hốt, Taeyeon đã đặt xong chuyến bay đến thành phố A là hai tiếng sau, đi theo Tiffany tới đây.
Lúc ba Hwang nhìn thấy Tiffany ở bệnh viện, tâm trạng rất phức tạp, ông nhìn về phía bạn già, nhịn không được lẩm bẩm: “Bà xem đi, bà nhìn xem đi, tôi đã nói rồi, bắt xe đưa tôi đến bệnh viện là được rồi, bà nhất định phải gọi xe cứu thương tới làm gì, vừa phí tiền còn làm sự việc náo loạn, khiến con bé cũng vội vàng chạy tới đây. ”
“Lúc ấy ông bị ngã nửa ngày không lấy lại tinh thần, còn phải nói ông không sao, tuy rằng là vấn đề về chân, nhưng tôi chỉ sợ đầu ông hỏng nên mới gọi xe cứu thương rồi báo cho con biết’’.
“Đầu óc bà mới bị hỏng ấy. Tốt xấu tôi cũng là người bị thương, bà nói chuyện có thể để lại chút tình cảm vợ chồng hay không! ”
Hai vợ chồng già lại bắt đầu cãi nhau.
Tiffany lại cùng bác sĩ xác nhận tình huống trước mắt một chút, thấy tình hình đã được kiểm soát, cô mới yên tâm.
Hai ngày sau, ba Hwang xuất viện, sau khi về đến nhà, bà Hwang tá hỏa lại hỏi Tiffany lần trước sao không đi theo Nickhun.
Ba Hwang biết Tiffany không thích chủ đề này, bèn thay cô hòa giải: “Đứa nhỏ vừa mới về, bà hỏi loại chuyện này làm gì? Đừng ép nó quá, việc này phải thuận theo tự nhiên là được. ”
‘’Ông chỉ biết chỉ tay năm ngón, đương nhiên không nhọc lòng rồi, tôi vì hạnh phúc cả đời con gái chúng ta đấy, chẳng phải thường ngày ông hay khen thằng nhóc Nickhun kia không tệ sao’’