Long Vương 18+ [Full] - Chương 7
CHƯƠNG 7-1
Vì Lôi Đằng đại hiển thần uy, lần này hành trình đến Hải thị có thể nói là thắng lợi trở về.
Bọn họ vừa mới trở lại Đại Thành, còn chưa kịp bước vào Vân gia phường thì chuyện Lôi Đằng một đao giết địch đã truyền ra khắp nơi.
Cũng may là bên trong lời đồn không đề cập đến chuyện hai người là vợ chồng, còn ở chung phòng suốt một ngày, một đêm. Đại đa số lời đồn đại đều nói tới chuyện hắn chỉ dùng một đao đã giết chết kiêu cốt, miêu tả rất sống động, giống như mọi người đều thấy tận mắt nhìn thấy.
Sau khi trở lại Vân gia phường, nàng mấy lần đều mơ tưởng van xin hắn phải tuyệt đối giữ bí mật chuyện giữa hai người, tuyệt không thể tiết lộ nửa câu. Hắn mặc dù không nói, nhưng lại kiên trì cho rằng hai người cần phải tiếp tục “Làm” .
Chỉ cần có cơ hội, Lôi Đằng sẽ tóm lấy nàng, đưa đến nơi bốn bề vắng lặng, càn rỡ làm loạn.
“Lôi Đằng, ngươi đừng làm rộn, ta… ngươi… A…” Nàng thở dốc, thân thể càng lúc càng mềm đi. “Không phải đã nói… Một lần thôi sao?”
Người nào đó trong kho thuốc vẫn quấn lấy nàng.
“Cái gì mà một lần, ta chưa hề nói là mấy lần!”
“Nhưng ngươi chỉ chém có một đao.”
“Nếu vậy để ta quay trở lại chém cái tên ngu ngốc kia hai đao.”
Đậu Khấu đỏ mặt, bàn tay nhỏ bé đẩy hắn ra. “Ta không có ý đó. Ngươi đừng làm loạn nữa, Vân đại phu sẽ phát hiện ra mất.”
“Sẽ không đâu. Chỉ cần ngươi đừng phát ra âm thanh là tốt rồi.”
“Nhưng…” Nàng quơ tay bắt được bàn tay đang kéo quần áo của nàng xuống, vừa thẹn vừa giận oán trách.”Âm thanh của ngươi so với ta còn lớn hơn mà!”
Một cánh tay khác thừa dịp nàng đang phân tâm nói chuyện, dễ dàng chạy vào trong quần nàng. Ngón tay thô ráp khuấy động mọi giác quan khiến mặt nàng càng đỏ hơn, khẩu khí cũng tiêu tan mất.
“Nhìn xem, ngươi cũng muốn ta.” Ngón tay cái của hắn mơn trớn nụ hoa căng cứng trên ngực nàng, cười đắc ý.
“Ta không có —— “
Lời còn chưa nói hết, hắn đã cúi đầu hôn nàng thật sâu.
Bị cướp mất quyền lên tiếng, Đậu Khấu đành mặc cho Lôi Đằng định đoạt, ở trong ngực của hắn yêu kiều thở dốc. Mỗi lần như vậy, chỉ cần nàng nghe thấy bên ngoài có bất kỳ động tĩnh gì, nàng cũng chỉ có thể cắn vào vai hắn, cố nén âm thanh hoan ái như từng trận, từng trận sóng triều dâng trong cổ họng.
Hắn cường thế cùng với bá đạo, làm cho nàng không cách nào phản kháng. Mặc dù hắn mỗi lần được như ý, cũng không bị người nào phát hiện, nhưng nàng luôn kinh hồn táng đảm, chỉ sợ bị bắt gian tại trận —— có lẽ, thậm chí không ở trên giường…
Đang trong lúc nàng mặc hắn từng bước, từng bước tàn sát bừa bãi, bên ngoài kho thuốc đột nhiên vang lên tiếng gọi.