Long Vương 18+ [Full] - Chương 3
CHƯƠNG 3-1
Rạng đông lấp ló phía chân trời, bên trong Vân gia phường đã bắt đầu có người đi lại.
Có trăm ngàn loại dược liệu, thì cũng có trăm ngàn phương thức xử lý khác nhau. Gừng thì phải xắt nhỏ; hạnh nhân cùng ba đậu sẽ phải lột vỏ; nước lấy trên núi thì phải tinh khiết; phụ tử cùng Thiên Hùng, ô đầu, đều phải bào chế; đá vân mẫu, phèn sống chỉ có thể đốt; các phương pháp khác còn có luyện, chưng, nấu, cất…
Các phương thức luyện chế dược liệu này Vân đại phu chỉ thỉnh thoảng chỉ điểm, còn người phụ trách chính là Đậu Khấu.
Nàng từ nhỏ tư chất thông minh, bất luận là loại dược liệu hay phương thức nào, đã nghe qua một lần đều có thể nhớ rõ, hơn nữa mỗi ngày số người tới trước cửa cầu Vân đại phu chữa bệnh cũng rất nhiều nên trọng trách luyện chế dược liệu đương nhiên do nàng đảm nhận.
Mấy năm nay, do nàng đốc thúc nên bên trong Vân gia phường đã có một nhóm nhân công thuần thục, luyện ra dược phẩm chất lượng rất tốt, chẳng những cứu được rất nhiều người, còn có thể bán được giá cao, chỉ cần đề tên Vân gia phường là giá dược phẩm sẽ được nâng lên gấp mấy lần.
Mặc dù hôm trước mãi đến đêm khuya mới được ngủ, nhưng Đậu Khấu theo thói quen vẫn dậy thật sớm.
Rửa mặt xong, nàng ra khỏi phòng nhưng không đi kiểm tra việc luyện chế dược liệu như mọi ngày mà lại hướng phía phòng khách đi tới.
Trong sân, người đến người đi, mỗi người mỗi việc, song chỉ cần nhìn thấy Đậu Khấu ai cũng đều nở nụ cười chào hỏi, không khí trong sân so với ánh nắng còn ấm áp hơn.
“Đậu Khấu cô nương, chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng” nàng gật đầu mỉm cười.” Trần thúc, thúc đã ăn sáng chưa?”
“Ta chưa ăn” nam nhân trung niên lắc đầu, đem dược liệu trải trên một tấm da, trước đó còn cẩn thận phủi sạch sẽ, gọn gàng: “Chờ phơi nốt chỗ thuốc này ta sẽ ăn.”
“Trần thúc vất vả rồi.”
“Không có đâu.” Vừa nói chuyện, Trần thúc vừa lấy tay đảo dược liệu.
Công việc vốn rất bận nhưng mọi người vẫn xúm đến hỏi thăm nàng:
“Đậu Khấu cô nương, có phải hôm qua cô nương lên núi không?” Có người tò mò hỏi.
“Đúng vậy!”
Đâu chỉ vào núi, nàng còn xém chút bị yêu quái nuốt chửng ấy chứ!
“Nguy hiểm quá, cô nương nhà ta sao lại có thể một mình lên núi chứ?” Vương má má nhăn mặt, lắc đầu không đồng ý.
“Một mình mới nhanh chạy thoát được mà!” Đậu Khấu cười mị mị nói, ôm lấy khuôn mặt trắng bệch của lão phu nhân làm nũng. “Vương má má, người đừng quá lo lắng, không phải con vẫn rất tốt đó sao?”
“Đậu Khấu cô nương đúng là ở hiền gặp lành.”
“Nàng hôm qua còn hái được cỏ Giáng Châu trở về đấy!” Có người ồn ào nói, giọng tràn đầy kính nể.