Long Vương 18+ [Full] - Chương 2
CHƯƠNG 2-1
Mây đen dày đặc giống như cơn ác mộng, khi ánh hào quang đột nhiên tan biến mất.
Đắm chìm trong ánh nắng, người nam nhân với thân thể hoàn mỹ như pho tượng, hai mắt tinh quang chợt phát sáng, nhìn Đậu Khấu chăm chú.
“Ta tự do!” Hắn tuyên bố, gần như gầm thét. Dung nhan tuyệt mỹ kia nhìn về phía chân trời, lộ ra nụ cười ngạo nghễ như khiêu khích.
Mặc dù không rõ hắn tại sao lại ngửa đầu cười càn rỡ đến vậy, nhưng nhìn thấy ân nhân cứu mạng tâm tình khoái trá, nàng cũng rất biết phải trái, lễ phép chúc mừng hắn.
“Chúc mừng ngươi —— á —nhưng mà ——” đôi mắt xinh đẹp bắt gặp thân hình trần truồng, rất nhanh dời đi chỗ khác. “Ách, cám ơn ngươi đã cứu ta.”
Ngoài đạo lễ nói cảm ơn, nàng thật ra muốn nhắc nhở hắn, nếu đã tự do rồi thì nên mau mau kiếm quần áo mà che đậy thân thể lại. Mặc dù, thân thể cùng dung mạo hắn hoàn mỹ không có chút tỳ vết nào, nhưng mà cứ trần truồng đứng như vậy chẳng những dễ mắc cảm mà cũng sẽ làm hại nàng không biết nên hướng nơi nào để nhìn.
Đổi lại là một cô nương khác, khẳng định đã sớm mắc cỡ chết đi được. Nhưng Đậu Khấu lại không phải cô nương bình thường.
Nàng từ nhỏ đến lớn đã xông xáo khắp nơi tìm kiếm và buôn bán các loại thảo dược quý hiếm, nàng đã từng gặp đủ các loại người, tốt có, xấu có, hơn nữa còn gặp qua rất nhiều loại yêu ma quỷ quái cả tốt lẫn xấu.
Người tốt, thường trở thành hộ khách hoặc bằng hữu của nàng. Người xấu, mặc dù cứ tưởng lừa gạt được nàng rốt cuộc lại luôn bị nàng lừa gạt. Yêu ma hiền hòa thì thân thiết với nàng, yêu ma xấu thì luôn muốn ăn thịt nàng.
Song, bất luận là con người, yêu ma, hay kể cả khi nàng vào rừng sâu tìm thảo dược, thỉnh thoảng may mắn bắt gặp tiên nhân đằng vân giá vũ, thì lục hết trong trí nhớ của nàng, cũng không có bất kỳ một dung nhan nào có thể sánh ngang với hắn.
Hắn đẹp không chỉ giới hạn ở khuôn mặt.
Thân thể cao lớn, không có chỗ nào là không đẹp, cái cổ cường tráng, hai vai rộng, lồng ngực nở nang, cánh tay khoẻ mạnh, eo thon ngạo nghễ, cặp mông ưỡn lên. Còn có… Còn có…
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, bỗng dưng đỏ lên.
Ai a a, không được, không được, mặc dù “Cấm địa” mê người như vậy, nhưng nàng thật sự không nên tiếp tục xem tiếp nữa!
“Nữ nhân, tới đây.”
Hắn đột nhiên kêu lên, vươn tay ra hướng về phía nàng, trên đôi môi mỏng hé ra nụ cười.
Nụ cười khuynh quốc khuynh thành khiến cho màu sắc của mọi cảnh vật xung quanh đều trở nên nhợt nhạt, nàng phảng phất bị bao phủ ở bên trong tia sáng ấy, như say như ngọt đến không cách nào tự kềm chế, không tự chủ được hướng hắn đi tới.
Khóe miệng hắn nở nụ cười càng sâu, ngay cả trong thanh âm đều chứa đầy ma lực.
“Ngươi giúp ta giải trừ phong ấn, cho nên ta muốn báo đáp ngươi.” Đôi tròng mắt đen nhìn kỹ nàng, không có chút nào che dấu khát khao. Hắn đưa tay, khẽ vung lên một cái, đem nàng chậm rãi, chậm rãi lại gần hơn.