Lạp Khuyển [Edit - Hoàn] - Hồi thứ tám
Tiểu ăn mày Bạch Khuê năm ấy mới tám tuổi, đã bị người trong điện chọn trúng, mang về Nguyệt Trầm Điện.
Do sở hữu thiên phú triệu hồi Ngọc Thạch Kỳ Thú, Bạch Khuê tại giữa đám ăn mày vẫn luôn là bá vương, sau khi nhập điện tự nhiên cũng không phải từ đứa nhỏ tạp vụ thăng chức lên, ngay cả đào tạo cơ bản cũng chưa được tiếp thu, liền trực tiếp bị đưa vào Tu La Đấu Trường.
Tu La Đấu Trường là nơi dùng để chọn lựa đả thủ đứng đầu Nguyệt Trầm Điện. Lúc nàng tới, đã có mấy chục đứa nhỏ chừng mười mấy tuổi khác ở đó.
Trưởng lão nói, bảy ngày sau, khi chỉ còn lại từ mười đứa nhỏ trở xuống, bọn họ sẽ được ra ngoài, sau đó cửa liền bị đóng lại.
Bạch Khuê còn nhớ rõ, khoảnh khắc đại môn nặng trịch kia đóng lại trong nháy mắt, đáng sợ tĩnh mịch cũng theo đó mà đến.
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Sau đó, nàng mới biết được. Đó là phương thức đào tuyển phi thường điển hình của Nguyệt Trầm Điện. Mỗi đứa nhỏ bên trong thạch thất đều có độ tuổi khác nhau, bối cảnh khác nhau.
Có đứa còn nhỏ hơn so với nàng, cũng có đứa đã đến mười mấy tuổi; có đứa chỉ vừa mới tiến vào Nguyệt Trầm Điện, cũng có đứa đã ở đây một đoạn thời gian, rất rõ ràng hoàn cảnh hiện tại; có đứa cùng đồng bạn kết nhóm tương trợ, có đứa tứ cố vô thân, ai cũng không biết…
Từ lúc bị đưa đến thạch thất, thì những túi thức ăn nước uống được phân tán các nơi kia, tự nhiên là mục tiêu mà mọi người bụng đói kêu vang điên cuồng cướp đoạt.
Về phần lẫn nhau tương tàn, Bạch Khuê không phải là người đầu tiên động thủ, nhưng lại là người mà mọi người không dám chọc nhất.
Vị trí ban đầu của Bạch Khuê rất bất lợi, không phải vị trí an toàn sát vách tường, ngay cả một cây cột đều không có, mà là vị trí trung gian hai mặt thụ địch. Tuy nhiên, không một ai dám tiếp cận nàng.
Đơn giản là vì, ngay trong nháy mắt cánh cửa vừa khép lại, bên cạnh Bạch Khuê liền xuất hiện ba con sói hoang đáng sợ, răng trắng nhọn hoắt, âm u tịch mịch, còn chảy nước bọt, nhe răng gầm gừ.
Bảy ngày, với số lượng thức ăn cùng nước uống thiếu thốn như vậy, sợ là cho dù ngay từ đầu chỉ có mười đứa nhỏ cũng không đủ.
Những đứa nhỏ bên trong sau khi lăn lộn qua hoàn cảnh tàn khốc, liền sớm hiểu được đạo lý hễ động thủ là không thể nương tình. Bọn họ đều không chần chờ nữa, lập tức đánh đến hôn thiên địa ám. Chỉ trong hai ngày, số người liền giảm mạnh.