Lạp Khuyển [Edit - Hoàn] - Hồi thứ sáu
Hà Thanh Thu vai phải khiêng thiếu niên hôn mê, cánh tay trái cường tráng thì ôm lấy thi thể nữ sát thủ Nguyệt Trầm Điện, sải bước qua hành lang dài của khách điếm, nhẹ nhàng xuống lầu, ly khai khách phòng có cửa sổ nằm ở tầng cao nhất – căn phòng có nữ tử tóc đỏ kia.
Vừa xuống đến tầng trệt, nhóm đạo sĩ Minh Dương Đường liền xông tới:
“Sư huynh! Đây là…”
Bọn hắn phía sau tiếp phía trước, cướp lấy việc hỗ trợ nhận hai người trên thân hắn, trong miệng cũng không rảnh rỗi:
“A! Đây chính là nhi tử của lão bản khách điếm! Chúng ta đang lo tìm không thấy hắn!”
“Vừa rồi lão bản khách điếm còn khóc lóc than trời, nói nhi tử của hắn bị người của Nguyệt Trầm Điện đuổi theo, giờ đã mất tích, cầu xin chúng ta cứu người!”
“Đây là sát thủ của Nguyệt Trầm Điện mà chúng ta để chạy thoát kia thì phải? Là nữ nhân sao?”
“……”
Sự tình bắt đầu được tường thuật lại một cách đầy đủ. Nhóm sư đệ sư muội mặc dù liếng thoắng nói không ngừng, ngươi một lời ta một chữ, nhưng cũng chịu khó động tay động chân. Mấy sư đệ lo việc đem thiếu niên kia khiêng đến chỗ lão bản. Vài vị sư muội thì hướng đến trên thi thể nữ nhân sờ soạng một trận.
Rất nhanh, bọn họ liền phát hiện ra miệng vết thương trên thi thể nữ nhân không thích hợp.
“Sư huynh…miệng vết thương này được gây ra bằng dao lưỡi ngắn. Người không phải do ngươi giết?”
Bọn họ mờ mịt ngẩng đầu lên hỏi:
“Sư huynh đã gặp ai sao?”
Hà Thanh Thu không giải thích gì thêm, chỉ phân phó:
“Bát sư muội, ngươi mang theo bốn người sư đệ sư muội đi thăm dò vị nữ khách độc thân trên lầu ba, tra một chút lai lịch của nàng.”
“Tính thêm cả ta…là tổng cộng muốn năm người?” Bát sư muội kinh ngạc hỏi.
“Sư huynh, ngươi nhìn ra cái gì sao?”
“Sự tình còn chưa rõ ràng, trước hết chỉ cần tra xét là được.”
Đã quen với việc sư huynh ít nói kiệm lời, một đám sư đệ sư muội quay mặt nhìn nhau, sau đó liền tự phân công đi làm việc.
Hà Thanh Thu cũng không nhàn hạ, bắt đầu tuần tra vòng quanh khách điếm, phòng ngừa lại có sự tình gì xảy ra.
Hiện đang là giữa đêm, khách điếm lại vừa quỷ dị nổi lên một trận đại náo, đám lai khách đều sợ hãi cầm chặt lấy ngọn nến lay động, ra cửa phòng, xuống lầu cùng nhóm Minh Dương Đường đạo sĩ ở cùng một chỗ, e sợ ác đồ của Nguyệt Trầm Điện lại đến đột kích.