Lạp Khuyển [Edit - Hoàn] - Hồi thứ ba mươi hai
Hồi thứ ba mươi hai
Năm đó, sau khi Bách Hồ được nhặt về Nguyệt Trầm Điện không bao lâu, liền quấn quít lấy Bạch Khuê, năn nỉ nàng đặt cho hắn một cái tên khác.
“Ngươi vốn không có mù chữ đi?” Bạch Khuê khó hiểu hỏi.
“Cho dù muốn có tên mới cũng có thể tự mình đặt, vì sao nhất định phải là ta đặt?”
“Nhưng ta chính là muốn tỷ tỷ đặt nha──”
Bị Bách Hồ mè nheo không dứt, hơn nữa đó lại là lần đầu tiên nàng đặt tên cho người khác, thật sự rất áp lực. Bởi vậy, Bạch Khuê chỉ thuận miệng nói:
“Vậy A Hồ, A Tuyết hoặc A Tử, chọn một trong số đó đi.”
Bách Hồ quả nhiên lập tức bùng nổ thành từng mảnh vụn, bất mãn hô:
“Tỷ tỷ! Ngươi đặt tên cũng quá tùy tiện!”
Người nào có mắt cũng có thể nhìn ra, A Hồ là dựa vào việc hắn là hồ yêu, A Tuyết cùng A Tử là dựa vào sắc lông trắng như tuyết cùng cặp mắt tím của hắn. Thật sự tùy tiện đến cực điểm!
Vốn nghĩ Bách Hồ sẽ vì vậy mà đánh mất ý niệm nhờ nàng đặt tên trong đầu, không ngờ gia hỏa kia chỉ mang vẻ mặt âm u, cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, sau đó liền ngẩng mặt lên nhìn nàng:
“Vậy ta muốn có họ giống với ngươi, có thể chứ?”
Lần này đến lượt Bạch Khuê ý cười cứng tại trên mặt, bởi vì người đặt cho nàng cái tên Bạch Khuê, chính là người mà nàng cực kỳ căm hận – Úc Bách.
Mà hiện tại, bé trai trước mắt lại muốn tiếp tục sử dụng dòng họ kiêng kị kia.
Đêm đó, Bạch Khuê cùng Bách Hồ cò kè mặc cả rất lâu, mới quyết định thêm vào trên chữ “Bạch” một nét “hoành”, trở thành “Bách”, kết quả mới thành cái tên Bách Hồ như bây giờ.
(*Bạch: 白 => Bách: 伯*)
Bạch Khuê từ rất sớm đã biết gia hỏa Bách Hồ luôn dính người này có bối cảnh phức tạp, nhưng chưa bao giờ nghĩ bé trai kia sẽ hại nàng.
Đồng thời, nàng cũng không thể ngờ, bé trai xinh đẹp từng hướng về phía nàng thỉnh cầu được đặt tên này, sẽ tại nhiều năm về sau làm cho nàng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, có đi mà không có về.
Vừa nhặt về Bách Hồ không được bao lâu, thủ hạ của Bạch Khuê liền thăm dò ra bối cảnh phiền phức của Bách Hồ.