Ký Ức Đẹp Nhất - Chương 2: Hôm nay đụng phải cậu, thật sự xin lỗi nhé!
Sau khi ăn xong, Khương Yến cùng ông Khương thu dọn bát đũa trong phòng bếp, hai người vừa bận việc vừa trò chuyện, ông Khương hỏi thăm việc chuyển đổi công tác lần này của Khương Yến.
Khương Yến nói sơ tình hình với ông một lần. Lần này cô xin đi công tác tại công ty chi nhánh ở B thị, tuy công ty chi nhánh vừa mới khởi sắc, quy mô không lớn, nhưng giờ cô sang sẽ nhậm ngay chức bộ phó hoặc bộ trưởng thị trường, cơ hội phát triển sau này rất lớn, tốt hơn nhiều so với làm một viên chức văn phòng bình thường.
Ông Khương biết tính cô từ nhỏ luôn cầu tiến, không bao giờ cam chịu, phấn đấu là chuyện tốt, ông cũng sẽ không ngăn cản nhiều, chẳng qua mấy năm nay vì công việc, Khương Yến không khỏi lơ là Từ Gia, đó cũng là nguyên nhân ông yêu cầu Khương Yến đưa Từ Gia về đây.
Ngẩng đầu nhìn Từ Gia đang cùng bà Khương xem TV trong phòng khách, ông Khương cũng nhận thấy dáng vẻ lạnh lùng trưởng thành sớm của đứa trẻ kia hoàn toàn khác với tính cách hoạt bát náo động trước đây.
Ông biết hôn nhân con gái và con rể xảy ra vấn đề, cũng đoán được nguyên nhân tính cách cháu ngoại thay đổi, ngoài đau lòng, ông còn cảm thấy bất đắc dĩ, con gái đã lớn thế này, kết hôn xây dựng gia đình, người làm ba, ông chỉ có thể cho ý kiến, chứ không thể quyết định thay cô.
Im lặng một hồi, ông nói:
“Con quyết định là được, Gia Gia ở bên này không cần lo, ba và mẹ con sẽ chăm sóc tốt cho nó. Về phần con và Từ Chính Lâm, các con cũng không còn nhỏ, rất nhiều chuyện không thể hành động theo cảm tính, ly hôn không phải việc nhỏ, hơn nữa Gia Gia còn bé, con nghĩ rõ rồi hẵng quyết định.”
Khương Yến nghe thế, động tác lau bát ngừng một chút, trong lòng bộn bề đủ vị.
Năm đó cô nói muốn kết hôn cùng Từ Chính Lâm, không nghe ba mẹ khuyên bảo, rời xa ba mẹ không chần chờ đi về phía nam, kết hôn mười năm, hai người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nếu không phải vì Từ Gia, có lẽ họ đã sớm lao yến phân phi(*).
(*) Chim bay theo nhiều hướng khác nhau là mỗi người một ngã.
Kìm nén nỗi chua xót nảy sinh trong lòng, Khương Yến bình tĩnh gật đầu vâng dạ, mấy năm nay cô đã sớm như người uống nước, ấm lạnh tự biết.
Cuối tuần cô sẽ sang công ty chi nhánh, mà Từ Chính Lâm cũng không về nhanh đến vậy, hai người quả thực có rất nhiều thời gian để nghĩ cho kĩ càng.
Ông Khương thấy cô không muốn nhắc tới chuyện này, liền đổi sang nói về chuyện chuyển trường của Từ Gia.
Năm nay Từ Gia học lớp 3 tiểu học, do Từ Chính Lâm bị điều động công tác, khi còn ở nhà trẻ và lớp 1 cậu cũng đã chuyển trường hai lần, bấy giờ Khương Yến vốn định thừa dịp chuyển đổi công tác mà đưa cậu sang B thành, ông Khương lại lấy lý do cô không có thời gian và tinh lực để chăm sóc Từ Gia mà bảo cô dẫn người về.
Khương Yến cũng lo mình đến công ty mới sẽ bận rộn khá nhiều, không quan tâm Từ Gia, nên đồng ý với đề nghị của ông Khương.
Sau khi cô đồng ý, ông Khương bèn trưng cầu ý kiến bạn học đang dạy tại trường tiểu học trung tâm thành phố, nhờ đối phương hỗ trợ thủ tục nhập học cho Từ Gia.