Kỷ Đại Trào: [Tiền Truyện] Aftermath - Chapter 6: Not the end
Hôm nay, Nhân đi livestream lần nữa.
Raph không có bên cạnh để hỗ trợ nên cậu phải làm mọi thứ một mình.
Thất bại của lần trước đã để lại sự hoài nghi trong lòng Nhân. Suốt quãng đường di chuyển, tâm trí cậu bị lấp đầy bởi những nỗi nợ, không biết liệu nó có lặp lại không. Cậu chỉ có thể cầu mong mọi thứ sẽ êm xuôi.
Nhân đạp xe vào cuối một con hẻm. Ngay ngôi nhà trước mặt cậu, có rất nhiều người đang đứng nhìn, một vụ án mạng vừa xảy ra ở đây. Nạn nhân đó bị đâm nhiều nhát vào người, máu chảy nhập sàn, thi thể đang được bỏ vào túi đựng xác. Chắc chắc đã chết.
Nghĩa là, trên lý thuyết, chỉ cần đưa máy quay lên, sẽ có kết quả ngay lập tức.
Nếu vậy thì…
Tại sao?
Nhân đợi đó cả một lúc, kiên nhẫn, mong chờ một thứ gì đó khả quan, như một con điểm hiện lên để nói rằng cậu đã thành công. Thời gian cứ trôi đi và mọi thứ ngày càng trở nên xa vời. Nạn nhân đó, giờ đã được khiêng lên xe, chuẩn bị đi mất.
Con điểm đó vẫn chưa xuất hiện và có lẽ sẽ không bao giờ.
Tại sao…chuyện đó lại xảy ra với mình? Mình đã làm đúng tất cả mọi thứ rồi mà?
Tại sao!?
Nhân đứng đó, tinh thần suy sụp. Cậu cảm thấy trống rỗng, quên đi mọi thứ xung quanh, quên luôn việc tắt livestream.
Nhân nhìn thẳng về trước, về chiếc xe đang rời đi. Đưa theo cùng với nó, những khát vọng hoài bão tương lai, thứ mà lúc này chỉ còn là một mơ ước viễn vong.
Và thế là hết, cậu nghĩ.
Nhưng rồi…
Từ điện thoại, có một tiếng nhạc phát ra làm cậu để ý quay xuống nhìn.
“Đó là…”-Nhân ngạc nhiên
Một đoạn hoạt ảnh nhỏ phát lên, có một chiếc vòng quay đang quay và dừng lại ngay con số 3 hiện to lên màn hình.
“…Điểm rating!?”
N-nhận được rồi!
Đã nhận được nó rồi! Con điểm rating thật sự đầu tiên!
Tại sao lúc này mới có điểm? Chiếc xe đó đang ở rất xa phía trước mà? Chuyện này là sao???
Rất nhiều câu hỏi, rất nhiều thắc mắc đang tràn ngập trong đầu. Cậu mong mỏi một lời giải thích, cậu muốn tìm ra đáp án lắm!
Nhưng…nó không còn quan trọng nữa. Dù không rõ chuyện gì đã xảy ra, cậu đã có được điểm số. Ước mơ của cậu vẫn chưa bị dập tắt.
Nhân lấy xe rời khỏi đây, rời đi trong cảm xúc lẫn lộn.
Nhưng đi một đoạn thì điện thoại bỗng rung lên, cậu có một cuộc gọi. Chẳng hiểu sao, cậu có một cảm giác ngờ ngợ về nó. Nhân vừa lấy ra xem thì cuộc gọi kết thúc, thay vào đó, cậu nhận được tin nhắn từ một người vô danh.
“Này Gin”
“Raph đây, chúng ta cần nói chuyện”
“sao anh lại nhắn em”-Nhân ngạc nhiên khi thấy lại Raph