Khoái Xuyên Chi Mị Sắc - Hoa Hảo Nguyệt Viên - TG2 - Chương 3
Mị Sắc đầu tiên là nhắm ngay vị trí cạnh hồ nước, lại cố ý giả bộ đã chịu kinh hách sau đó vô ý rơi xuống nước, làm cho nam nhân phải cứu. Châu Ngọc là nha hoàn có thể gào to nhất trong phòng nàng, nàng chính là muốn cho Châu Ngọc làm cho tất cả khách khứa đều đến, làm Du Ngạn Thanh muốn chối cũng không được. Lời đồn đãi khắp phố lớn ngõ nhỏ cũng là do nàng phái vài tên sai vặt đáng tin trong nhà rao ra ngoài, chuyện tư mật trong những gia đình nhà cao cửa rộng từ trước đến nay đều được bá tánh lan truyền rất nhanh, quả nhiên không đến nửa ngày liền ồn ào huyên náo.
Du lão phu nhân đang nằm trên giường nghỉ ngơi, Trần cô cô lại sắc mặt ngưng trọng, bước nhanh đi tới, cúi đầu nhẹ giọng nói mấy câu bên tai lão phu nhân, lão phu nhân nghe vậy liền lập tức ngồi dậy: “Mau gọi lão nhị đến cho ta!”
Lão nhị năm nay đều đã 33, thời gian qua thật nhanh, nháy mắt, thê tử quá cố Giang thị của lão nhị đã rời đi được tám năm. Tám năm nay không phải chưa từng thử tìm đối tượng khác cho hắn, hai năm đầu hắn dùng lý do chịu tang qua loa lấy lệ mà từ chối, mấy năm sau theo thời gian con cũng càng lớn, lại mài giũa thêm khí chất thành thục ổn trọng, nam nhân tuổi ba mươi sinh ra một cổ trầm ổn nho nhã khiến người ta an tâm, Du lão phu nhân cũng nghe nói trong kinh thành có không ít cô nương ngầm vừa ý hắn.
Nhưng mà tên đầu gỗ này dầu muối đều không ăn, nói cái gì mà không thể liên luỵ tiểu cô nương chưa xuất giá, các nàng gả cho mình như là đạp hư người ta, tuổi còn quá nhỏ không thành thục sẽ không chịu nổi tịch mịch cũng sẽ không chăm sóc tốt cho hai nhi tử hắn. Mỗi lần phàm là lão thái gia hơi chút để lộ ra ý muốn, hắn liền có 800 câu nói từ chối lại, thường làm cho lão phu nhân tức đến hừ hừ. Sau này cũng không muốn quản hắn, tiểu nhi tử trưởng thành, lại là Hộ Bộ Thượng Thư, không muốn thành thân cũng là có đạo lý của hắn, liền mặc hắn đi.
Nhìn nhi tử trước mặt thần sắc đạm mạc phảng phất như không có chuyện gì xảy ra, lão phu nhân một trận đau đầu: “Bây giờ phải làm sao mới tốt, ngươi nhìn thân thể cô nương người ta, việc này ồn ào đến cả thành đều biết, danh dự cô nương nhà người ta đều bị ngươi huỷ đi hết. Tốt xấu gì cũng là đích nữ Thẩm gia, trở mặt với Thẩm gia có tốt gì với chúng ta? Cô nương người ta về sau làm sao có thể gả chồng a! Ngày mai thượng triều quan lại đủ loại lại không chừng sẽ đàm luận sau lưng ngươi nữa! Ngươi cũng thật ra là gan lớn, ta nhìn xem ngươi sẽ giải quyết việc này làm sao! Thật là tức chết ta!”
Du Ngạn Thanh ngữ khí bình tĩnh: “Không có gì khó, sáng sớm ngày mai ta liền tới Thẩm gia, cầu hôn cô nương nhà Thẩm đại nhân, việc này thật ra là ta không đúng, làm mẫu thân lo lắng.” Nói xong liền vái chào, thong thả ung dung xoay người liền đi, để lại lão phu nhân cùng Trần cô cô hỗn độn trong gió.
Lão phu nhân gắt gao nắm chặt tay Trần cô cô, không dám tin tưởng, “Ta, ta không nghe lầm đi… Lão nhị nói muốn cưới cô nương Thẩm gia?! Hắn hôm nay đã thông suốt rồi sao!”
“Ngài không nghe lầm, Nhị gia là muốn cưới Thẩm cô nương vào cửa, nguyện vọng của ngài cuối cùng cũng thực hiện được, An ca nhi và Bình ca nhi cũng có mẫu thân! Vừa rồi ta cẩn thận hỏi thăm được, Thẩm cô nương là một người lanh lợi đáng yêu, ngài có thể yên tâm!”