metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Khanh Khanh Ta Ta [ Drop] - chương 9 : cô ấy là vợ tôi

  1. Metruyen
  2. Khanh Khanh Ta Ta [ Drop]
  3. chương 9 : cô ấy là vợ tôi
Prev
Next

Giấc ngủ đêm nay của Ngôn Khanh vô cùng kích thích. Hoắc Vân Thâm trong giấc mộng tràn đầy lửa giận, anh túm lấy bím tóc của cô trước khi cô chạy thoát khỏi phòng tập, kéo cô trở lại sàn nhà mà tận tình làm những chuyện lén lút đáng xấu hổ.
Cô khóc xướt mướt, anh vẫn nhéo cô cười xấu xa, còn hỏi: “Người trưởng thành, chỉ hôn lên mi tâm một cái, có lệ với anh hả?”
Ngôn Khanh khụt khịt suy nghĩ, cái mồm này, thế mà cô còn ma xui quỷ khiến hạ miệng được!
Cũng may đồng hồ báo thức vang lên sớm, Ngôn Khanh bị Âu Dương kéo dậy, cô mơ mơ màng màng duỗi tay muốn đánh, tức giận nói: “Đừng cắn cổ tôi! Ngứa!”
Âu Dương che miệng cô, nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng mà hưng phấn hỏi: “Cậu mơ gì thế? Sắc mặt hồng hào thế này? Nói cho tớ nghe xem.”
Ngôn Khanh kịp thời tỉnh táo lại, thấy bản thân đang bình an nằm trên chiếc giường chung, thở phào một hơi, chính trực nói: “Đừng hỏi, hỏi lại đòi tự sát.”
Cô rời giường, thấy bầu trời ngoài cửa sổ vẫn còn tối. Hầu hết các cô gái trong phòng đều nhanh hơn họ, các cô ấy đã sửa soạn xong, ôm quần áo vội vã chạy vào phòng thay đồ để chiếm một vị trí. Bây giờ cô qua đó, có lẽ phải xếp hàng ít nhất nửa giờ.
Mặc dù sẽ không chậm trễ việc thu hình cho chương trình, nhưng lại không kịp trang điểm và tập luyện vũ đạo mấy lần.
Ngôn Khanh suy nghĩ, quyết định giải quyết ngay tại chỗ. Cô lấy cái váy muốn thay từ trong vali, một lần nữa lùi về ổ chăn, rồi che kín lên tận đầu.
Nhiếp ảnh gia tới ghi hình quá trình thức giấc của các cô gái thấy cô không giống như người thường, lập tức tỉnh táo tinh thần, chuyển ống kính qua đó, cẩn thận quay chụp… một núi chăn nhỏ phồng lên.
Bên trong núi chăn ấy giống như đang ẩn giấu một con cá chạch nhỏ nghịch ngợm, lăn lộn điên cuồng, lăn xong vài phút thì sột soạt xốc chăn lên. Mái tóc dài của Ngôn Khanh tung bay, khuôn mặt chưa trang điểm đã vô cùng xinh đẹp, cô đổi thành một bộ sườn xám ngắn bó sát, bình tĩnh chui ra ngoài.
Nhiếp ảnh gia cùng các cô gái vẫn còn trong phòng đều thầm chửi một câu thô tục.
Cô không thể hiện rõ mình nóng bỏng như thế nào khi ăn mặc bình thường, nhưng khi diện sườn xám thì tôn dáng đúng chuẩn trước lồi sau vểnh, bờ ngực đầy đặn, trang phục ôm sát, cố tình eo lại nhỏ nhắn mảnh mai, sườn xám hẹp như vậy mà cô mặc còn bị thừa.
Ngôn Khanh thoải mái hào phóng chào hỏi với ống kính, nắm chắc thời gian để đi rửa mặt và trang điểm. Cô thả chân xuống giường, vừa mới xỏ giày lê bước chạy về phía trước đã bị cơn đau bất thình lình xuất hiện chạy thẳng vào tim.
Cô đau đớn ngã xuống, tay đè trên mặt đất, lòng bàn tay chạm đến thứ gì đó, cũng bắt đầu đau rát.
“Sao lại ngã!” Âu Dương giật nảy mình, vội vàng nâng cô dậy, những người khác cũng xúm vào quan tâm.
Trong đó có một cô gái ngồi xổm xuống kiểm tra, “a” một tiếng: “Là kẹp tóc, sao lại rơi đầy đất thế này…”
Nhiếp ảnh gia đẩy ống kính lại gần, quay chuẩn xác cảnh tượng trên mặt đất, có bảy đến tám cái kẹp tóc kim loại nhỏ cỡ đầu ngón tay nằm rải rác bên mép giường Ngôn Khanh, chất lượng đáng lo ngại, các cạnh không được mài giũa tốt, vô cùng sắc bén.
Trong giày Ngôn Khanh cũng bị rơi vào một cái, đã bị máu nhuộm đỏ.
Cô không đi tất mà xỏ đôi chân trần của mình vào giày, chắc chắn đã vướng vào cái kẹp tóc, khoét thành một miệng vết thương khá dữ tợn dưới lòng bàn chân.
Âu Dương thay đổi sắc mặt: “Ai ném loạn kẹp tóc!”
Mọi người nhao nhao phủ nhận, có người khuyên giải: “Trước hết đừng truy cứu, chắc chắn là không cẩn thận vẩy vào thôi, Ngôn Ngôn xui xẻo mới dẫm lên, mau xử lý miệng vết thương đi.”
Đây là một cách dàn xếp ổn thoả, đồng thời cũng duy trì sự hài hoà trong chương trình, không thể vừa mới bắt đầu ghi hình đã nháo ra Chân Hoàn Truyện.
Âu Dương hiểu, nói một cách nhẫn nhịn: “Tôi đi tìm tổ y tế!”
Ngôn Khanh túm chặt cô ấy, lắc đầu.
Cô nghe An Lan nói tổ y tế sẽ không hoạt động cho đến khi chương trình chính thức ghi hình, cho nên trước mắt cũng không có ai ở đó. Nếu muốn điều trị chỉ có thể đến bệnh viện gần đây, nếu thêm cả tắc đường thì chỉ sợ mất đến hai tiếng đồng hồ. Thêm phiền toái không nói, lại còn dễ hỏng việc.
Một chương trình được đầu tư lớn, hệ lụy rất nhiều, không có khả năng vì một thí sinh bị thương nhỏ ngoài ý muốn mà trì hoãn.
Một khi cô bỏ lỡ, chẳng khác nào tự động rời khỏi.
Ngôn Khanh cố gắng mỉm cười, đôi mắt cong cong, lảo đảo đứng dậy, tùy tiện rút tờ khăn giấy lau đi vết máu, tiếp sau đó cô chắp hai tay lại tạo thành hình chữ thập, ngọt ngào chớp mắt với mọi người: “Vị tiểu tiên nữ nào mang hòm thuốc, cầu hỗ trợ.”
Không khí bỗng chốc trở nên nhẹ nhàng, hòm thuốc cùng các loại thuốc có thể sử dụng được tích cực đưa đến.
Ngôn Khanh không hề khách khí với bản thân, cô chịu đựng đau đớn, hai ba bước đã xử lý tốt miệng vết thương, dùng băng vải quấn chặt vài vòng cho đến khi đau đớn chết lặng, mới một lần nữa mang giày vào: “Được rồi, vết thương nhỏ mà thôi, không sao.”
Mọi người thấy sắc mặt cô vẫn như thường, cho rằng thật sự không có việc gì. Nhiếp ảnh gia nhỏ giọng nói: “Có cần tôi phản hồi lại với chương trình về vết thương của cô không?”
Ngôn Khanh từ chối.
Nhiếp ảnh gia hỏi như vậy, cơ bản là không muốn. Chương trình thật vất vả mới được quay tiếp, ai cũng không hy vọng cành mẹ đẻ cành con, huống hồ phản hồi lại thì có thể như thế nào? Chiếu cố cho cô trong vòng bình chọn xét cấp bậc? Tuyệt đối sẽ làm cho các thí sinh khác bất mãn.
Không đáng.
Ngôn Khanh làm bộ như không có việc gì, hoạt động vài cái, cười tủm tỉm với ống kính: “Tôi đi trang điểm.”
Chờ mọi người trong phòng đều đi ra ngoài hết, ở góc rẽ ngoài cửa, Tống Tuyết Nhiên chậm rãi lộ ra sườn mặt, trong đôi mắt trang điểm đậm lộ ra sự lạnh lẽo.
Vì để trở thành người chơi chính duy nhất của《Tuyệt Đỉnh Thiếu Nữ》, ngồi vững ở vị trí C, trước đó cô ta đã hao hết tâm tư mới lừa gạt được hoa hậu giảng đường ngu xuẩn kia rời đi, kết quả lại tới một Ngôn Khanh có điều kiện ngoại hình càng tốt hơn.
Nhìn quần áo cô mặc không thuộc thương hiệu nào, lại là một người mới vào nghề, có thể có bối cảnh gì? Hộp trang điểm với hộp đồ ăn trước đó còn bị tung lên trời, nói không chừng là hàng giả mà cô cố tình mang tới để tạo hình nhân vật cho mình.
Tóc đuôi ngựa là tuỳ tùng nhỏ của Tống Tuyết Nhiên, nhỏ giọng nói: “Chị Tuyết Nhiên, chị không cần lo lắng, Ngôn Khanh chỉ được coi là một bình hoa bằng rơm đi bán mặt thôi, vũ đạo cô ta vừa mới nhập môn, ca hát cũng chưa thấy tập luyện gì, có lẽ định từ bỏ luôn, chắc chắn không so được với chị.”
Tống Tuyết Nhiên cười lạnh: “Cô ta đương nhiên không so được.”
Giọng Tóc đuôi ngựa vô cùng lấy lòng: “Lần này cô ta bị thương ở chân, muốn nhảy hay bán manh cũng đều không làm được, cứ chờ cô ta xấu mặt trên sân khấu đi. Chị Tuyết Nhiên, chị không chỉ xinh đẹp mà thực lực còn mạnh. Đừng quên, còn có cả tai tiếng của Hoắc thị nữa, loại chuyện này nửa thật nửa giả, lại không ai có thể nghiệm chứng, đội ngũ huấn luyện viên đều phải chiếu cố chị ba phần.”
Rốt cuộc trên mặt Tống Tuyết Nhiên cũng lộ ra chút đắc ý.
Cô ta xuất đạo ba năm nhưng vẫn chưa nổi tiếng, mắt thấy tuổi càng lúc càng lớn, sắp bị công ty bỏ rơi, thậm chí chương trình cũng không chịu sắp xếp cô ta vào vị trí đầu tiên.
Vì muốn được đánh giá xuất sắc ở vòng đầu, cô ta đã tỉ mỉ thiết kế phần trình diễn của mình, tránh các bài hát đại chúng, cố ý chọn bài hát kinh điển của ca sĩ “Bông Gòn” nổi tiếng trên mạng, mục đích là để gây chấn động cho toàn bộ khán đài.
Cô ta nhất định phải thắng, cho dù là bất cứ thứ gì uy hiếp đến vị trí C của cô ta, cô ta đều phải diệt trừ sớm.

Prev
Next

Bình luận cho chương "chương 9 : cô ấy là vợ tôi"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz