Hoàng Hậu Thiên Tài Của Trẫm ! 18+ ( Drop ) - Chap 3: Đáng yêu 18+
Sáng hôm sau, hắn tỉnh dáºy, cảm thấy đầu nhức nhối, hắn xoa đầu cố nhá»› chuyện gì đã xảy ra. Äôi mắt hắn chợt dừng lại trước má»™t mảng đỠchói mắt trên nệm. Äây là máu ? Váºy là …anh đã…! Hắn nhanh chóng thay y phục. Láºp tức đến phá»§ tìm nó. Hắn chua xót, bây giá» chắc nà ng phải Ä‘au khổ lắm, là ta sai, là ta không đúng, ta đã không kìm chế được mình mà giở trò đồi bại cướp mất sá»± trong sạch cá»§a nà ng. Hắn mở cá»a xông và o, tìm kiếm nó. Má»™t nô tì cung kÃnh chà o. Hắn há»i.
– Nà ng đâu ?
– Ngưá»i ở trong phòng ngá»§ ạ !
Hắn láºp tức Ä‘i và o phòng, ánh mắt hắn xót xa nhìn cÆ¡ thể bé nhá» Ä‘ang co lại trong nệm. Nó nghe thấy tiếng động, đưa mắt nhìn, vừa thấy hắn, nó đã sợ hãi lùi ra sau, miệng không ngừng cầu xin.
– Äừng ! Tôi xin anh ! Tha cho tôi Ä‘i ! Tôi không muốn ! Äau lắm !
– Ta không là m gì nà ng hết. Äừng sợ.
Hắn nhẹ nhà ng tiến lại, nó sợ hãi ném gối vá» phÃa anh, vừa khóc vừa xin.
– Äừng lại đây ! Hức… Tôi không muốn gặp anh ! Anh Ä‘i Ä‘i ! Hức…
– Äừng sợ. Ta không là m gì nà ng hết…
Hắn ôm lấy nó, nó vùng vẫy, bấu lấy lưng anh khiến lưng hắn chảy máu. Hắn vẫn ôm chặt nó, không buông, hắn biết nỗi đau vỠtinh thần lẫn thể xác của nó rất lớn. Hắn nhẹ nhà ng khuyên bảo.
– Ngoan. Ta không là m gì nà ng cả.
– Hức…! Tha cho tôi !
– Äừng sợ… không sao đâu… không ai là m hại nà ng nữa !
– Hức…!
Nó mệt quá nên ngất Ä‘i mất, hắn vô cùng Ä‘au lòng. Chỉ vì má»™t chút rượu mà nỡ hà nh hạ ngưá»i con gái mình yêu thương, cướp Ä‘i sá»± trong sạch cá»§a nà ng ấy, đúng là cái thứ không ra gì mà !
Hắn luôn bên cạnh chăm sóc nó. Không rá»i xa ná»a bước. Nó dần cÅ©ng bình tÄ©nh lại. Hắn cúi đầu xin lá»—i nó.
– Nà ng đừng giáºn ta. Ta biết ta sai rồi, là ta không đúng. Nà ng đừng giáºn ta nhé !
– Hức… Vì ngươi ! Tên khốn ! Ngươi dám… cướp mất sá»± trong sạch cá»§a ta… ngươi biết… nó Ä‘au đến mức… nà o không ? Từ giá»… ai mà muốn lấy ta nữa !
– Ta sai rồi. Äừng giáºn ta nữa​, ta sẽ chịu trách nhiệm vá»›i nà ng.
– Hức…ta không cần ngươi chịu trách nhiệm ! Hức…ta ghét ngươi, Ä‘au chết ta mất !
– Äừng khóc… Ta xin lá»—i.
Hắn ôm nó và o lòng, nó cứ Ä‘áºp và o lưng hắn mãi thôi. Hắn cảm thấy an tâm hÆ¡n khi nó không còn hoảng loạn như lúc đầu nữa.
Mà không biết, đệ đệ hôm qua có là m gì con ngưá»i ta không nữa ?
Muốn biết hả ? Quay ngược thá»i gian mà xem nè !
——————————————————
– Nhị hoà ng tá»…!
– …..
– Ngà i bá» nô tì xuống được không ?
– …..
– Ngà i muốn đưa nô tì Ä‘i đâu ?
– …..
– Nhị hoà ng tá»… ngà i trả lá»i Ä‘i… đừng là m nô tì sợ !
– …..
Anh vẫn im lặng, bế cô và o phòng cá»§a mình. Anh đặt cô xuống giưá»ng, Tiểu Hoa sợ hãi, cô không biết anh đưa cô tá»›i đây để là m gì ?
– Nhị hoà ng tá»…ngà i đưa nô tì tá»›i đây là có ý gì ?
– Nà ng tháºt sá»± ngây thÆ¡ đến mức không biết sao ?
– Ngà i… rốt cuá»™c ngà i có ý gì ?
Anh cởi áo choà ng ra, tiến tá»›i chá»— cô. Tiểu Hoa sợ hãi, chẳng lẽ…nhị hoà ng tá»… không thể… ngà i ấy không thể…! Cô lùi ra sau cho đến khi lưng chạm và o thà nh giưá»ng , giá»ng run run.
– Ngà i… ngà i muốn là m gì ?
– Muốn gì ? Ta muốn… nà ng !
Tiểu Hoa sợ đến phát khóc, cô run rẩy, co ngưá»i lại nức nở khóc.
– Hức…! Nhị hoà ng tá»… Äừng là m nô tì sợ… hức !
– Ngốc ! Dá»a tà đã sợ.
Anh xoa đầu cô, cô ngây ngưá»i, là sao ta ? Cô chưa tiêu hóa hết những gì mình vừa nghe và thấy. Rốt cuá»™c là sao ? Anh nhìn cô ngây ngô thì mỉm cưá»i.
– Nà ng ngốc tháºt. Dá»a má»™t tà đã sợ rồi, sau nà y cưới nhau, chắc nà ng khóc chết mất !
– Nhị hoà ng tá»… ngà i nói váºy là sao ?
– Ta và nà ng sẽ lấy nhau. Nà ng đồng ý chứ ?
– Lấy ? Nhưng mà nô tì…
– Từ giá» không xưng nô tì nữa. Gá»i ta là Phong.
– Váºy…Tiểu Hoa không hiểu ?
– Nà ng đúng là ngốc. Nà ng chấp nháºn lấy ta không ?
– Có… nhưng…
– Nhưng nhị gì ?
– Thân pháºn cá»§a Tiểu Hoa thấp bé, nà o dám.
– Không quan trá»ng nà ng là ai. Quan trá»ng là ta thÃch nà ng và nà ng cÅ©ng thÃch ta.
– ….. Tiểu Hoa…
– Nà ng chấp nháºn lấy ta nhé ?
– Ừm…
– Váºy là được rồi.
Anh vui vẻ ôm cô và o lòng là m mặt cô đỠnhư trái cà chua. Anh hôn lấy môi cô, cô ngạc nhiên, mặt đỠbừng, vá»™i đẩy anh ra. Thấy dáng vẻ lúng túng cá»§a cô, anh mỉm cưá»i.
– Việc nà y… không phải… lúc nà y…!
Anh không kiá»m chế được mình khi thấy cô đáng yêu như váºy, nhanh chóng đè cô xuống giưá»ng, hôn lấy môi cô. Cô hoảng cả lên, đầu xoay như chong chóng cố gắng tiêu hóa hết những việc Ä‘ang xảy ra. Cô đẩy anh ra, mặt đỠbừng lên.
– Ưm…
Anh tách môi cô ra, đưa lưỡi và o trong khám phá, hút hết máºt ngá»t cá»§a cô. Tay anh không yên cởi bá»™ y phục trên ngưá»i cô ra. Tiểu Hoa sợ hãi, anh Ä‘ang cởi y phục cá»§a mình ra, bây giá» là m sao đây ? Anh đưa tay xoa bóp bầu ngá»±c đầy đặn cá»§a cô là m cô giáºt thót tim, anh Ä‘ang là m cái gì váºy ?
– Ưm… Ngà i… Ä‘ang là m gì váºy ?
Anh rá»i môi cô, mút lấy phần cổ nhạy cảm cá»§a cô, má»™t tay xoa bóp ngá»±c cô, má»™t tay cởi bá» y phục trên ngưá»i mình. Thoát khá»i bá» môi ấy, tiếng rên cá»§a cô cà ng rõ rà ng hÆ¡n.
– Ưa…! Ngà i…! Ưm…!
Anh đưa tay thâm nháºp và o quần lót cá»§a cô khiến cô hoảng hốt.
– Ngà i…Äừng mà …
– Nà ng cá»± tuyệt ta sao ?
– Không có…Tiểu Hoa nà o dám…
Anh đưa tay và o trong nuÌ£ hoa e thẹn cá»§a cô, cô cong ngưá»i lên, bên dưới co thắt lại cố đẩy dị váºt ra.
– Ah ! Äừng…!
– Nà ng siết chặt tay ta quá đó !
Anh ra và o trong cô liên tục, tiếng rên rỉ phát ra trong đêm khiến ai nghe thấy cũng phải đỏ mặt. Cô ôm chặt lấy đầu anh, cắn răng chịu đựng, cô thở gấp. Anh liên tục ra và o đến khi một dòng dịch trắng chảy ra.
Cô mệt má»i, nằm yên trên giưá»ng, không thể chống cá»±. Anh ngồi dáºy, nhấc mông cô lên vòng qua eo mình. Cô sợ xanh mặt khi thấy thứ to lá»›n đã sá»›m cương cứng lên như má»™t mÅ©i tên đợi bắn ra Ä‘ang áp sát nÆ¡i tư máºt cá»§a mình. Cô cố gắng khép chân lại, dùng tay đẩy anh ra, hoảng hốt.
– Äừng mà !
– Cho ta…
– Tiểu Hoa… sợ…Không muốn !
– Ngoan. Äừng sợ…sẽ hÆ¡i Ä‘au má»™t chút.
Anh không đợi cô trả lá»i, đâm thẳng và o trong cô. Cô Ä‘au đớn, cong ngưá»i lên hứng chịu nổi Ä‘au từ hạ thân truyá»n đến. Nước mắt cô rÆ¡i, Ä‘au chết Ä‘i mất ! Cả ngưá»i cô cứng Ä‘á», run rẩy không dám di chuyển. Máu từ hạ thân chảy xuống đánh dấu cho lần đầu tiên cá»§a cô đã mất.
– Äau…Ä‘au quá ! Hức…!
Anh mừng rỡ, đây là lần đầu tiên cá»§a cô, váºy anh là ngưá»i đầu tiên được chạm và o thân thể nà y. Anh ngá»t ngà o hôn lấy môi cô, nhẹ nhà ng di chuyển. Cô Ä‘au nhói, anh di chuyển khiến haÌ£ thân cá»§a cô cứ Ä‘au lên.
– Dừng lại…Ä‘au quá ! Ư…! Hức…
– CÃ´Ì gắng má»™t tiÌ nữa…
– Äừng là m nữa ! Hức…! Ư…!
Anh nhấp Ä‘iên cuồng và o trong cô, cô cong ngưá»i lên hứng chịu những cú nhấp cá»§a anh. Cô bấu chặt lấy lưng anh, cắn răng chịu đựng, cô thở không ra hÆ¡i. Äau chết mất !
– Ah ! Äau chết mất !
Anh nhấp má»™t cái tháºt mạnh và o trong cô, cô cong ngưá»i lên theo cú nhấp ấy. Từ hoa tâm, má»™t dòng tinh dịch chảy ra từ hoa tâm cá»§a cô. Cô nằm yên, cả ngưá»i mệt má»i không cỠđộng. Anh rút ra, ôm cô và o lòng.
– Tha thứ cho sá»± nóng vá»™i cá»§a ta được không ?
– Tiểu Hoa…hộc…không dám !
– Nà ng không giáºn ta sao ?
– Tiểu Hoa nà o dám !
Cô phồng má giáºn dá»—i quay lưng lại, không nhìn mặt anh. Anh thấy hà nh động đáng yêu ấy thì phiÌ€ cưá»i, quả nhiên là có giáºn mà không dám nói. Anh ôm cô và o lòng, khẽ nói.
– Tiểu Hoa, ta yêu nà ng !
– Tiểu Hoa cÅ©ng yêu ngà i…Phong.
Thế là cả hai ôm lấy nhau, chìm và o giấc ngủ.
Quả tháºt là hai anh em, hấp hết hai chị em trong cùng má»™t đêm. Äồng tâm hiệp lá»±c dữ ! :3
——————————————————
Trong khi anh mình đang cố gắng dỗ dà nh nó thì anh lại chơi đùa với Tiểu Hoa.
Nó đã hết giáºn, hắn mừng rỡ, ôm nó và o lòng thì bị nó Ä‘aÌ cho má»™t cú. Hắn Ä‘au nhói, ngồi dáºy nói.
– Nà ng muốn ám sát ta ?
– Thần thiếp nà o dám !
Nó bỠđi, để hắn đi theo nó. Cả hai đang đi thì gặp Tiểu Hoa và Phong.
– Muá»™i muá»™i.
– Tá»· !
Nó vá»›i cô ôm nhau và o lòng, hai anh em chỉ nhìn nhau má»™t cái, như hiểu ý, cả hai kéo nhau Ä‘i. Nó há»i.
– Muá»™i có bị tên nhị hoà ng tỠđó là m giÌ€ không ?
– Muá»™i…muá»™i có bị…
– Tá»™i cho muá»™i. Hai anh em cá»§a hắn ta, tháºt là , giống nhau y chang à !
– Váºy tá»· ?
– Tá»·…tá»· cÅ©ng…cÅ©ng bị…Do hắn say nên…!
– Tá»· !
Tiểu Hoa ôm lấy nó, cả hai ôm lấy nhau mà khóc. Hắn há»i.
– Khóc như thế… Cướp mất Ä‘á»i con gái cá»§a ngưá»i ta rồi à ?
– Sao biết hay thế, vá»™i quá nên lỡ. Huynh cÅ©ng váºy còn gì ?
– Do say thôi. Phải dỗ dà nh mãi má»›i thôi đấy.
– Hahaha !