[Hoàn] - [Zhihu] Siêu Sao Điện Báo - Chương 07
Cả đêm ta không ngủ ngon.
Sáng hôm sau, ta mang theo hai quầng thâm mắt xuống lầu.
Đúng hẹn, Chu Yến Hành đạp xe xuất hiện.
Hôm nay hắn mặc áo phông trắng, bên ngoài khoác thêm hoodie xám, nhìn qua có phần tùy hứng và lười biếng.
Ta hít một hơi thật sâu, rồi đi về phía hắn.
Ba lô đột nhiên bị giữ chặt.
Anh trai mạnh mẽ mở ba lô: “Đợi chút! Nào, cầm theo hai bánh bao này đi!”
“Cái gì vậy ạ? Em không cần đâu.”
“Đừng để bụng đói? Bánh bao của khách sạn ăn cũng không tồi đâu.”
“Không, em không muốn ăn!”
“Em cầm thêm một chai Wahaha* đi!”
“Em không cần thật mà!”
Ta kéo lấy ba lô, chạy như bay đến chỗ Chu Yến Hành.
Xấu hổ quá.
Chu Yến Hành nhìn anh trai, không nói gì, vỗ vào ghế sau xe đạp: “Đi nào.”
Ta chần chờ một chút, nhưng vẫn ngồi lên, cẩn thận nắm lấy mép yên xe.
Chu Yến Hành nhìn lướt qua, cũng không nói gì, đạp xe đi.
“Bọn Lâm Hạo ở đâu rồi?” Ta hỏi.
“À, bọn họ. . . bọn họ không đến, bảo là không có thời gian.”
Không có thời gian? Mọi người đều để hai ngày rảnh rỗi để thuận tiện cho việc ghi hình, họ bận cái gì chứ?
Ta nhìn gáy Chu Yến Hành, cuối cùng vẫn không hỏi.
“Chúng ta đang đi đâu vậy?”
“Đi lung tung thôi.” Ngữ khí hắn nhàn nhạt.
“À.”
Ta yên lặng nhìn bãi biển phía xa.
Ánh mặt trời rực rỡ, những chú hải âu bay lượn, nhưng Chu Yến Hành dường như không vui, suốt quãng đường đi đều im lặng.
Ta cũng không dám nói chuyện.
Một lúc lâu sau, hắn đột nhiên hỏi: “Anh ta có đối xử tốt với cậu không?”
Ta như bị ai đó đánh cho một quyền, ngây ngốc trong chốc lát, mới hỏi: “Ai cơ?”
“Bạn trai cậu.”
“Hả?”
Bạn trai ở góc nào vậy?
Nghĩ một lúc, ta mới phản ứng lại, chắc người hắn nói là anh trai.
“Cậu nói người vừa rồi hả? Đó là anh trai tớ, anh ấy cứ một hài đòi đi theo tớ!”
“Anh trai cậu à?”
Hắn ngẩn người, xấu hổ cười: “Thì ra là vậy.”
Không hiểu sao, không khí đột nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn, hắn vui sướng đạp xe.
Hắn bỗng nhiên nói: “Cậu xem, biển bên kia xanh quá.”
“Ha ha, đúng nhỉ, sao biển có thể xanh như vậy cơ chứ, còn có cát nữa, trắng ghê. . .”