[Hoàn] Tường Vy Khống - Ngoại truyện 3: Kết hôn (1)
Kết hôn luôn đến bất ngờ
Buổi sáng tỉnh lại, Ôn Noãn vừa mở mắt ra liền nhìn thấy mặt Kỷ Lâm Thâm gần trong gang tấc. Con ngươi đen kịt phóng đại đang bình tĩnh nhìn cô.
“Anh đang làm gì vậy?” Cô hoảng sợ, cơn buồn ngủ bay mất.
“Hôm nay chúng ta đi lĩnh chứng.” Mặc dù nói chuyện đại sự, thanh âm của Kỷ Lâm Thâm vẫn không nhanh không chậm.
“Tại sao muốn đi? “
“Không có gì, đột nhiên muốn ăn cay đắng hôn nhân.”
“……”
Ôn Noãn ngồi dậy, lắc đầu trái phải, đồng ý.
Đã ăn đủ ngọt ngào của tình yêu, giờ là thời gian để ăn cay đắng của hôn nhân.
Hai người rửa mặt, ăn sáng xong liền ra ngoài.
Bởi vì hôm nay không phải là ngày đặc biệt, không có nhiều người xếp hàng trong Cục Dân chính.
Họ đứng ở cuối, gần năm sáu cặp ở phía trước.
Hai người mặc áo hoodie tình nhân mua ở Mỹ, màu trời xanh phối với màu tím nhạt, sức sống mãnh liệt tràn đầy.
Ôn Noãn hưng phấn, túm lấy Kỷ Lâm Thâm chụp vài tấm ảnh
Cô gần như kéo cổ áo anh mới khiến anh miễn cưỡng cúi đầu phối hợp với cô, dùng đủ loại góc độ chụp tới chụp lui.
Tiếc nuối duy nhất là dù mất hết sức lực, uy hiếp lợi dụng cũng không bắt được anh chu môi giống cô.
Ôn Noãn dựa vào vai anh, cẩn thận xem xét từng bức ảnh vừa chụp, vừa tán gẫu với anh: “Lâm Thâm, anh có nghe qua câu này chưa? “
“Ừ?”
“Người bên ngoài muốn vào, người bên trong muốn ra.”
“Vậy chúng ta đang muốn vào à?”
“…” Ôn Noãn liếc anh, nghiêm túc hỏi “Sau này anh có muốn ra không? “
Kỷ Lâm Thâm rũ mắt nhìn lướt qua màn hình điện thoại của cô: “Phải xem tình huống. “
“Tình huống gì?!” Cô không ngờ anh trả lời như vậy, lập tức đứng thẳng dậy, cảnh giác nhìn anh.
“Xem có phải ngày nào cũng phải chụp ảnh hay không.”
“……”
Ôn Noãn đang định đánh anh, bỗng nghe nhân viên gọi tên hai người.
Cô điền đầy đủ các thông tin, đang muốn ký tên, bỗng nhiên dừng lại.
Kỷ Lâm Thâm đã sớm lấp đầy thông tin, chú ý tới động tác của cô, anh nhíu mày: “Sao thế? “
“Chúng ta không ký thỏa thuận tiền hôn nhân.” Cô dập đầu bút, chuyện lớn như vậy sao cô lại quên mất.
Kỷ Lâm Thâm nghiêng về phía cô, thấp giọng hỏi: “Em có tài sản gì muốn bảo vệ? “
“Không phải nói em, mà là anh, là tài sản của anh.” Cô nói “Anh không sợ gặp rủi ro sao?. “
“Không cần lo lắng.” Kỷ Lâm Thâm nhìn cô “Chỉ cần bảo vệ tốt tài sản quan trọng nhất là được. “
Ôn Noãn mím môi, ý cười toát ra khắp mặt. Không nghĩ tới có lúc người này ngọt ngào như vậy