[Hoàn] Tường Vy Khống - Chương 42: Ghen tị
Một lúc sau, Kỷ Lâm Thâm trộn mì xong, đặt trở lại trước mặt Ôn Noãn.
“Cám ơn.” Cô nói xong, gấp một ít cho vào miệng. Hương vị không tệ, lần sau quay lại cô sẽ gọi món này. Nghĩ như vậy, cô liếc trộm nhìn anh
Đột nhiên thấy cô đang nhìn, anh hỏi: “Em muốn ăn món này?”
“Không. Mì đó ngon lắm sao?”
“Không ngon bằng em nấu.” Anh thành thật đánh giá.
“À.” Cô đáp một tiếng, khóe môi cong lên độ cong nho nhỏ.
Anh ho nhẹ, chuyển đề tài: “Cha mẹ em thế nào? “
“Rất tốt, cha em đang xử lý, hiện tại nợ nần của Ôn thị đã dần cải thiện. Có thể mất chút thời gian, nhưng tâm trạng cha mẹ tốt hơn nhiều rồi “
Anh gật đầu, không nói gì nữa.
Nhưng nhắc tới chuyện này, không hiểu sao cô lại nhớ tới, người đàn ông cầm xăng với bật lửa ở đại sảnh công ty, nên cô tiện hỏi người đó thế nào rồi.
Anh nghi hoặc nhìn cô.
“Chính là người cầm xăng xông vào công ty.” Anh không nhớ rõ, nên cô nhắc lại.
Thấy cô còn nhớ tới chuyện này, còn quan tâm người đó, trong lòng anh cảm thấy có chút buồn cười.
Chứng kiến qua bao thăng trầm của Ôn gia, cô gái này vẫn hồn nhiên ngây thơ như chưa từng trải qua mưa gió.
Cô không biết trên thương nghiệp chém giết chính là như thế, nếu như không hoàn toàn đánh bại người khác thì khả năng rơi vào tuyệt cảnh chính là mình.
“Không rõ lắm, có người xử lý.” Anh nói ngắn gọn.
Ngẩng đầu thấy vẻ mặt cô vẫn lo lắng, anh bổ sung thêm: “Người đó đánh bạc, không phải vì làm ăn thất bại. “
“Con bạc?!” Chuyện này là ngoài suy nghĩ của cô.
“Anh cũng không hoàn toàn chiếm hết thị trường đó, sau này đã chuyển nhường lại hết cổ phần “
Người đó đem toàn bộ tiền vốn cuối cùng vào bài bạc, mới hoàn toàn mất đi cơ hội tái khởi, lại không chịu thừa nhận thất bại, biến thành bộ dáng điên cuồng kia.
Cô thở dài, thì ra là như thế.
Quả thật gieo gió gặt bão, không đáng để thông cảm.
Cô biết Kỷ Lâm Thâm so với bề ngoài anh ôn hòa hơn nhiều, anh sẽ không đuổi tận giết tuyệt.
Trong lúc ngây người, cô nghe anh hỏi: “Ngày mai khi nào đi làm? “
“?”
“Tôi bảo tài xế đưa em đi trước.”
“Ngày mai em không đến công ty. Em có nhiệm vụ phiên dịch cho một triển lãm quốc tế”
“Triển lãm đổi mới công nghệ?”
Cô ngạc nhiên: “Anh cũng đi sao? “
Kỷ Lâm Thâm không trả lời, anh đã nhận được lời mời từ ban tổ chức từ sớm, nhưng không có ý định tham gia. Bởi vì loại triển lãm này đối với công ty anh mà nói không có lợi ích gì.