[Hoàn] Tường Vy Khống - Chương 41: Định mệnh
Ngày hôm sau, Ôn Noãn về nhà cha mẹ.
Lúc trước cô đã đem tài liệu của Kỷ Lâm Thâm đưa cho cha, có lẽ bây giờ có chút tiến triển, nên mới gọi kêu cô về nhà.
Cô thay giày, nhìn một vòng trong nhà.
Ngôi nhà đã khôi phục lại trật tự như trước, những thứ bị nhóm người kia đập vỡ ngày hôm đó đều đã được bồi thường lại.
Phòng khách sạch sẽ sáng sủa, lớp sơn mới được sơn trên tường, không còn vết dột nước nữa
Lúc này, bà Ôn bước ra khỏi nhà bếp, cầm một chậu cá trong tay.
“Mẹ.”.
“Mau đi rửa tay rồi ăn cơm.” Bà Ôn mỉm cười, chào đón cô, rồi đặt cá lên bàn.
Cô xắn tay áo lên đi đến nhà bếp.
Ông Ôn còn đang bận rộn trước bếp, đang múc canh trứng cà chua lên.
Nhìn con gái mình trở lại, ông mỉm cười “Noãn Noãn, vừa đúng lúc cha đang nấu món canh, con mau ngồi đi. “
“Cha, con phụ một chút.” Cô rửa tay xong, đón bát canh từ tay cha.
Gia đình ba người ngồi quanh bàn ăn.
Bà Ôn gắp một miếng thịt cá lớn vào bát cô, ông Ôn ngồi bên cạnh hào hứng nói về những tiến triển mới nhất của dự án trong tay.
Từ sau khi nợ nần Ôn thị dần được gỡ bỏ, các công ty nguyện ý hợp tác càng tăng lên. Bây giờ ông đã sàng lọc lại, sẵn sàng đàm phán thêm để hoàn thành hợp đồng.
Đám sương mù càng ngày càng mỏng, chỉ vài ngày nữa có thể tiêu tán, ngọn núi lớn trong lòng ông Ôn từng chút từng chút dời đi.
Nói đến chỗ cao hứng, ông bảo bà Ôn đem rượu trắng đi ra, rót một ngụm vào trong chén
Bà Ôn nhìn cô: “Con nhìn cha con kìa, có chút tiến triển tốt liền đắc ý vênh váo. “
Cô nở nụ cười, rốt cục cha không còn mệt mỏi tự trách bản thân nữa, cô cũng thoải mái hơn nhiều.
“Mẹ, đừng để ý đến nữa. Bây giờ nợ nần sắp được giải quyết, chúng ta phải ăn mừng. “
“Đúng vậy, đúng là con gái rượu của cha.” Ông Ôn thừa dịp uống một ngụm
Nhắc tới chuyện này, bà Ôn trầm ngâm một hồi rồi hỏi cô: “Noãn Noãn, sao con lấy được những tài liệu kia? “
Lúc ấy bọn họ mở thư mục ra xem, bên trong toàn bộ là con đường chuyển nhượng tài sản của Hồng Thịnh Capital. Từng điều được liệt kê rất rõ ràng, ngoại trừ tài khoản chung, còn có không ít tài khoản ngầm.
Những ghi chép này, người bình thường không có khả năng có được.
Cô không nhắc tới Kỷ Lâm Thâm, sợ làm cha mẹ lo lắng, chỉ hời hợt nói là một người bạn giúp đỡ.
Nhưng bà Ôn không dễ lừa, nói tiếp: “Bạn bè sao? nhưng người bình thường làm sao lấy được tài liệu đó? Người bạn của con thật không đơn giản”
“Cậu ấy rất lợi hại…” Cô khẽ cúi đầu, thấp giọng nói.
Lời này vừa nói ra, vợ chồng Ôn gia đều im lặng, ngầm trao đổi ánh mắt. Bọn họ đều nhìn ra chút manh mối nhưng ông Ôn không hỏi cái gì, chỉ ho nhẹ một tiếng.