[Hoàn] Tường Vy Khống - Chương 30: Giải thích
Khoảnh khắc Ôn Noãn thấy tin nhắn đó, tim đập thình thịch, không biết biểu tình của Kỷ Lâm Thâm khi trả lời cô sẽ thế nào.
Hẳn là vẻ mặt cứng ngắc, có lẽ còn đang mất hứng, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của cô
| Vậy anh cảm thấy hai cái còn lại em mặc đẹp không?|
| Đẹp |
Cô mím môi, lấy hai bộ quần áo ra, treo trên móc áo, cất vào tủ.
–
Ngày hôm sau, Ôn Noãn đến công ty, vừa ngồi xuống ghế làm việc đã nghe thấy vài đồng nghiệp thảo luận về cổ phiếu, thuyết phục nhanh mua cổ phiếu của Công nghiệp Giang Nguyên, nó sẽ sớm tăng giá.
Ôn Noãn không có sở thích mua cổ phiếu, nhưng trước đây nghe không ít lần cha mẹ nói về chuyện này, cô biết phải có lợi thế lớn mới có thể ra tay.
Cô thuận miệng hỏi: “Công ty đó làm sao thế?” “
Một đồng nghiệp quay đầu lại, vô cùng hưng phấn cùng cô bát quái: “Nghe một blogger tài chính trên Weibo nói thiên kim Bùi gia muốn kết hôn với CEO Trí Viễn. “
Cô giật mình: “Trí Viễn nào? “
“Trí Viễn nào nữa, còn không phải công ty cô làm sao? “
Một đồng nghiệp khác chen vào: “Bây giờ ngành công nghiệp chưa suy thoái, nếu Giang Nguyên có thể nhận được tài trợ từ Trí Viễn thì triển vọng phát triển rất lớn đó.”
Ôn Noãn sững sờ.
Thiên kim Bùi gia…
Cô nghĩ đến một người.
Lần đầu tiên đi tới Trí Viễn, một người phụ nữ trẻ xông vào phòng họp.
Kỷ Lâm Thâm khoan dung và dung túng cô ta.
Cô ta và anh.
Kết hôn?
Cô chưa từng nghe anh nhắc tới.
Mắt cô rũ xuống. Cô biết quan hệ của mình với anh không phải quang minh chính đại. Nhưng nếu anh thực sự có quan hệ hôn nhân hợp pháp, cô không muốn trở thành tình nhân phá hoại nhà người ta
“Ôn Noãn, Ôn Noãn.”
Cô bình tĩnh trở lại: “Hả? “
“Chiều nay có phải cô đến Trí Viễn sao? Cô hỏi thử xem chuyện này có phải thật không, sau đó tiết lộ cho chúng tôi biết để còn biết mà mua cổ phiếu” Đồng nghiệp hào hứng bàn bạc với cô.
“Nhưng tôi chỉ đến kiểm tra tư liệu thôi.”
“Ai nha, cô nghĩ cách đi dạo một vòng văn phòng Kỷ tổng, nói bóng nói gió hỏi ngài ấy rồi nói chúc mừng chúc mừng…”
Đồng nghiệp còn đang lải nhải, Ôn Noãn đành phải hàm hồ đáp một tiếng, xoay người giả vờ muốn bắt đầu công việc.
Buổi chiều, Ôn Noãn đến Trí Viễn.
Từ cửa lớn đi thẳng đến tầng kho dữ liệu, không nói trước với Kỷ Lâm Thâm.
Tin tức sáng nay cô vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết, quan trọng là cô không biết cảm xúc của mình thế nào.
Bởi vì đã quen cô, nhân viên đưa chìa khóa tủ cho cô, để cô tùy ý lấy, dặn cô bận xong thì đóng cửa lại là được.