[Hoàn] Tường Vy Khống - Chương 14: Trả thù
Một tuần sau, Ôn Noãn cầm phiếu đánh giá đến Trí Viễn. Kỷ Lâm Thâm đã hồi phục xuất viện.
Lại tới nơi này, nhìn tòa nhà kia, trong lòng cô bình tĩnh hơn nhiều, không còn thấp thỏm hoảng sợ nữa. Cho đến bây giờ, cô chỉ có thể cúi đầu thuận ý, tiếp nhận điều này.
Cô điều chỉnh cảm xúc, tiến vào đại sảnh công ty.
Đang đi về phía thang máy, bỗng nhiên nghe thấy phía sau “phanh” một tiếng. Cô quay đầu, thấy cánh cửa kính bị phá vỡ, một người đàn ông lao vào.
Theo bản năng cô lui về phía sau.
Trong đại sảnh, mọi người đồng loạt nhìn qua, là một gã trung niên, làm cho người ta kinh hãi là trong tay hắn cầm một chai nước khoáng chứa chất lỏng trong suốt, một tay khác cầm bật lửa.
Người nọ thoạt nhìn có chút chật vật, cúc áo bung ra, tóc rối bời, tròng mắt đỏ tươi, vẻ mặt điên cuồng, miệng la hét lung tung: “Muốn chết thì cùng chết!” “, “Công ty không tha cho tôi, tôi không cho các người ! “
Trong lúc nhất thời, chung quanh lâm vào hỗn loạn.
Mọi người ở đây tránh không kịp, chạy trốn khắp nơi. Người nọ chặn ở cửa, mọi người không có cách nào chạy ra ngoài, chỉ có thể đụng, va vào nhau.
Xung quanh tràn ngập tiếng giày giẫm xuống đất, ly nước bị hất tung lên, bàn ghế hất sang một bên, tiếng người thét chói tai.
Ôn Noãn không thất thần chạy loạn, duy trì bình tĩnh, tay nắm chặt dây đeo túi xách, tay kia duỗi vào bên trong tìm điện thoại báo cảnh sát. Đồng thời ánh mắt dò xét, xem có vật gì có thể tạm thời dùng để phòng thân.
Lúc này, đối phương đã xông vào bên trong. Nắp chai trên tay không có đậy nắp, theo bước chân lắc lư của hắn bắt đầu tràn ra bên ngoài, đổ ra trên mặt đất đá cẩm thạch
Mùi xăng bắt đầu tràn ngập vào không khí, làm mọi người không thở được.
Cô chú ý tới ngoài cửa lớn có một chiếc xe màu đen dừng lại.
Là xe của Kỷ Lâm Thâm.
Trở về thật khéo.
Tiếng phanh thu hút sự chú ý của người đàn ông, hắn quay đầu lại
Hai mắt đỏ tươi mở to hơn, lập tức xoay người chạy tới. Trong miệng không ngừng kêu lên: “Ha ha ha ha, chính là mày, chính là mày hại tao táng gia bại sản! Tao đến đây để liều mạng với mày! Dù sao con mẹ nó cái gì tao cũng không còn, chỉ còn cái mạng này! Tao giết mày “
Bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì, Trợ lý Trần xuống xe, mở cửa xe phía sau.
Kỷ Lâm Thâm từ trên xe đi xuống, từ cửa chính đi vào trong.
Ôn Noãn nhìn bóng lưng người nọ xông thẳng về phía anh, theo bản năng la lên: “A ——”
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Ôn Noãn còn chưa dứt lời, bốn người từ bên cạnh vọt vào. Bọn họ nhào tới, đem người nọ ấn trên mặt đất, khống chế hai tay hắn.
Chai nước khoáng rơi xuống đất, nắp chai văng ra, xăng bên trong chảy ra.
Bật lửa trên tay bị ném ra ngoài, vừa vặn rơi xuống phía trước chân cô. Cô nhanh chóng tiến tới, nhặt lên nắm trong tay, tránh cho tia lửa bùng lên .