[Hoàn] Tường Vy Khống - Chương 1: Gặp mặt
Trước mặt là chùm hoa tường vi đang nở, đung đưa trong gió như một đám khói màu hồng nhạt, tụ lại rồi tản vào không gian.
Phía sau là dòng người qua lại, ra vào cổng biệt thự.
Ôn Noãn không quay đầu lại, đứng yên đối diện vườn hoa. Dáng người mảnh mai, uyển chuyển, mái tóc khẽ uốn đi theo gió.
Một người đàn ông đi tới: “Cô Ôn, tất cả đồ đạc trong biệt thự đều đã kiểm kê xong, đại diện bên mua đã xác nhận. Thủ tục cần chữ ký của chủ sở hữu là xong.”
Ôn Noãn quay đầu lại, vén những lọn tóc xõa ra sau tai, nhận lấy tài liệu. Cô chăm chú nhìn tiêu đề phía trên, lật lại một vài trang, rồi ký tên ở phía dưới cùng.
Sau khi ký xong, không muốn nhìn thêm , cô trả lại.
Anh nhân viên cầm lấy, bỏ vào túi hồ sơ, ngẩng đầu nhìn thiếu nữ trước mặt.
Có lẽ phụ nữ xinh đẹp có ma lực kỳ lạ, dù phải công tư phân minh nhưng cũng không khỏi cảm thương: “Cô Ôn, vạn vật vô thường, hãy sống một cuộc sống tốt “
Ôn Noãn cười nhẹ, gật đầu.
Anh nhân viên chuẩn bị quay đi, Ôn Noãn đột nhiên ngăn lại: “Kiểm sát trưởng.”
“Cô Ôn còn chuyện gì à?”
“Tôi… anh có thể nói với chủ nhân của biệt thự giữ lại hoa trong sân được không?” Khi Ôn Noãn nói ra yêu cầu đường đột này, cô cảm thấy hơi quá đáng.
Kiểm sát trưởng ho khan cười gượng: “Xin lỗi, đây là chuyện do gia chủ quyết định. Nhân viên tòa án chúng tôi không thể can thiệp.”
Ôn Noãn cũng cười nhẹ. Quên đi, cô đang nghĩ gì chứ.
“Vâng. Tôi hiểu.”
Kiểm sát trưởng chào cô một lần nữa liền rời đi.
Ôn Noãn đứng một lúc, quay lại liếc nhìn mái hiên cao lớn của biệt thự, xoay người chậm rãi đi về phía cổng sân.
Trước khi ra đến cửa, cô chợt thấy một chiếc ô tô màu đen đang đỗ bên ngoài cánh cổng sắt.
Cô liếc nhìn, cửa sổ phía sau đang dần khép lại. Sau đó, chiếc xe khởi động, biến mất khỏi tầm nhìn.
Ôn Noãn bị sốc, đứng sững tại chỗ.
Chưa kịp suy nghĩ thì từ trong túi phát ra tiếng điện thoại rung.
“Noãn Noãn.”
“Mẹ.” cô vừa nói vừa bước ra ngoài, “Xong rồi… Vâng, con đi tàu điện ngầm về ngay. À, con đã vượt qua cuộc phỏng vấn, công ty phiên dịch Văn Tinh thông báo cho con tuần sau đến báo cáo sau đó sẽ chính thức làm việc. “
“Vậy là được rồi. Con phải chăm sóc bản thân thật tốt. Mẹ ở đây không phải lo lắng gì, ăn uống cũng không tốn nhiều tiền. Con không cần phải tiết kiệm.” Mẹ Ôn dong dài ở đầu dây bên kia.
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Noãn đi đến vỉa hè bên ngoài cánh cổng, nhìn quanh hai bên.
Khu biệt thự yên tĩnh, bên đường chỉ có hai chiếc xe công vụ của toà án.