[Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập - Chương 85: Không dứt khoát thì làm được gì?
- Metruyen
- [Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập
- Chương 85: Không dứt khoát thì làm được gì?
Trở ngại lớn nhất trong quá trình quay phim của đoàn làm phim ‘Nhớ Lan Nhân’, cuối cùng cũng đã được giải quyết êm đẹp. Từ đây đến lúc mọi chuyện được đóng dấu niêm phong, chỉ còn thiếu bước in hợp đồng, ký tên và đóng dấu vào tối mai do Kim Thủ Thần phụ trách.
Có Lục Hạc Nam đứng ra bảo lãnh, Lương Quyến không tin sẽ còn phát sinh sai sót gì nữa.
Hòn đá treo lơ lửng nơi tim rốt cuộc cũng nhẹ nhàng rơi xuống, đám mây mù lởn vởn trên đỉnh đầu cô cũng bị quét sạch không còn dấu vết. Vừa bước vào nhà, cô đã ném phắt áo khoác cùng túi xách lên sofa. Sau đó chân trần chạy vội vào phòng tắm, chui ngay vào bồn tắm.
Trời biết, đã bao lâu rồi cô không được hoàn toàn thư giãn, thoải mái ngâm mình như thế này.
Lục Hạc Nam chỉ biết bất đắc dĩ bật cười, lẽo đẽo đi theo sau Lương Quyến, cẩn thận treo áo khoác và để gọn túi xách, lại còn xách theo đôi dép mà Lương Quyến luôn vứt quên, đẩy cửa bước vào phòng tắm.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Lương Quyến đang nằm thư thái trong bồn tắm bất giác mở mắt kinh hô một tiếng, rồi vụng về lấy tay che trước ngực, trừng mắt trách móc nhìn Lục Hạc Nam.
“Sao anh không gõ cửa?” Giọng nói dịu dàng tràn đầy oán trách.
“Anh đang ở trong nhà mình, gõ cửa gì chứ?” Lục Hạc Nam đặt đôi dép cạnh bồn tắm, thẳng người đứng dậy rồi giả bộ ngạc nhiên nhướng mày, cười càng thêm vô lại.
“Huống chi…” Lục Hạc Nam dừng lại, ánh mắt nóng rực như xuyên qua lớp bọt mỏng manh trong bồn, lượn lờ trên làn da trắng nõn lộ ra kia.
“Gì… gì vậy?” Biết rõ là đang giả vờ trấn tĩnh, nhưng Lương Quyến vẫn bướng bỉnh che chặt lấy ngực, giọng run rẩy hỏi.
Thấy ánh mắt Lục Hạc Nam dần trở nên thâm trầm, cô thực sự thấy sợ, nói năng cũng bắt đầu cà lăm. Đôi mắt sâu như mực ấy, cô chỉ thấy thoáng qua vài lần, vào những giây phút chìm nổi kịch liệt nhất trên giường.
Mà bây giờ trong hoàn cảnh thế này… càng nghĩ cô càng hoang mang. Kinh nghiệm giường chiếu của cô chưa nhiều, cô không muốn chơi quá đà ngay lúc này.
Lục Hạc Nam bật cười một tiếng, cười vì cái vẻ ngoài cứng rắn mà trong lòng lại mềm yếu của cô. Anh cúi mắt, giọng khàn khàn đùa cợt: “Trên người em, còn chỗ nào anh chưa từng thấy qua?”
Mặt Lương Quyến lập tức đỏ bừng, bỗng dưng thấy hai tay đang che ngực trở nên thừa thãi. Trong làn hơi nước mờ ảo vây quanh, đôi mắt trong veo dịu dàng của cô phủ một tầng sương mỏng.
Ánh mắt chuyển động, nửa ngượng nửa e, rơi vào mắt Lục Hạc Nam lại vô cùng mê hoặc.
“Em tắm tiếp đi, anh ra ngoài trước.” Yết hầu anh trượt lên xuống mấy lần, cảm thấy cơn xao động trong lòng khó mà đè nén, Lục Hạc Nam cúi đầu, trầm giọng để lại một câu như vậy.
Cánh cửa lại đóng lại, với tư cách là kẻ “tự tiện xông vào”, anh gần như bỏ chạy khỏi hiện trường.
Trong căn hộ yên tĩnh ở tầng 28 của Quan Giang Phủ, phía sau Lục Hạc Nam là tiếng nước róc rách đầy mờ ám khiến người ta tưởng tượng, trước mặt là ánh trăng thanh lành dịu mát.