[Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập - Chương 66: Vung tiền như rác, chỉ để đổi lấy một nụ cười của hồng nhan
- Metruyen
- [Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập
- Chương 66: Vung tiền như rác, chỉ để đổi lấy một nụ cười của hồng nhan
Lương Quyến thật ra rất hiếm khi giận dỗi, ngay cả thời kỳ nổi loạn khi còn trẻ cũng ngắn đến đáng kinh ngạc. Cô giỏi đặt mình vào vị trí của người khác, suy nghĩ thay cho đối phương, nên những tình huống như cãi vã hay gây khó dễ gần như không bao giờ xuất hiện trong cách cư xử của cô.
Chỉ trừ khi đối mặt với Lục Hạc Nam.
Những tính khí xấu ít khi để lộ, những lúc nhỏ mọn nhõng nhẽo, sau khi bắt đầu yêu đương, lại luôn âm thầm len lỏi, từng giọt từng giọt thấm vào cuộc sống của hai người.
Cô thích cảm giác đi chân trần giẫm lên tim Lục Hạc Nam, thích nhìn anh tức đến nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng không còn cách nào khác ngoài cúi đầu cam chịu với đôi mắt hoe đỏ.
Nhưng giờ đây, đối mặt với đôi mắt âm u như sương mù của Lục Hạc Nam, Lương Quyến lại có cảm giác như đấm một cú vào bông, vô lực đến khó chịu.
Cô muốn cãi nhau một trận cho hả giận, không phải một mình độc diễn màn kịch đầy kịch tính này.
Tác phong làm việc của nhân viên Diêu Thi thiệt khiến người ta yên tâm, chỉ trong vài phút, tin tức tối nay Lục Hạc Nam mời cả tầng mười tám ăn uống đã lan ra khắp nơi.
Ngay cả Diêu Dật Thư vừa đáp xuống Kinh Châu cũng đã nghe được tin, vừa ngồi vào xe đón sân bay, còn chưa kịp trò chuyện đôi câu với em gái Diêu Úc Chân bên cạnh, đã không kìm được mà gọi ngay cho Lục Hạc Nam.
“Tam ca, cậu làm sao vậy? Năm ngoái kiếm nhiều tiền quá tiêu không hết à? Năm nay đến chỗ Diêu Thi chúng tôi đãi khách luôn rồi?”
Giọng Diêu Dật Thư nhẹ nhàng vui vẻ, mấy ngày trước còn đối đầu gay gắt với Lục Hạc Nam, chia tay không vui, mà nay đã theo vài câu chuyện phiếm mà tan biến như mây khói.
Lục Hạc Nam nghiêng đầu, điếu thuốc kẹp giữa môi, một tay cầm điện thoại, tay kia bật bật chiếc bật lửa. Lâu lâu có làn gió lùa qua hành lang, ngọn lửa lập lòe lúc sáng lúc tắt. Nhân viên phục vụ bên cạnh muốn giúp anh châm lửa, nhưng bị ánh mắt anh từ chối.
Đồ cô tặng, anh không muốn để người khác động vào.
Bánh lửa lại quay nhẹ trong tay Lục Hạc Nam, ánh mắt anh vô thức liếc sang Lương Quyến đối diện. Mãi đến khi ngọn lửa liếm qua ngón tay, đau rát đến khó chịu, anh mới hoàn hồn trở lại.
Cùng lúc thu ánh mắt về, Lục Hạc Nam cũng đè xuống nỗi chua xót trong lòng.
Lương Quyến căn bản chẳng thèm để ý đến anh.
Cả tầng mười tám, ai mặc đụng áo ai, ai làm đổ rượu lên áo ai… Dù là chuyện lớn hay chuyện nhỏ, chỉ cần không khí có một chút động tĩnh, đều không qua nổi ánh mắt của Lương Quyến.
Duy chỉ có người ngồi đối diện cô, ánh mắt tràn đầy hình bóng cô lại bị cô cố tình lờ đi sạch sẽ.
Lại mất thêm chút công sức, đúng lúc Diêu Dật Thư vừa dứt lời, điếu thuốc của Lục Hạc Nam cũng được châm xong.
“Tin tức của cậu nhanh thật.” Anh cắn đầu điếu thuốc rít một hơi, rồi chậm rãi nhả khói, lúc này mới có thời gian trả lời Diêu Dật Thư.