[Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập - Chương 6: Tâm tư con gái đúng là khó đoán
- Metruyen
- [Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập
- Chương 6: Tâm tư con gái đúng là khó đoán
Cho đến sáng hôm diễn ra lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, Lương Quyến vẫn còn hoài nghi về tính chân thực của tất cả những gì đã xảy ra hôm đó.
Những lời Lục Hạc Nam nói hôm ấy, rốt cuộc là do say rượu bốc đồng mà buột miệng, hay là lời hứa đã qua cân nhắc cẩn thận? Nếu chẳng may là vế trước, thì cô còn có thể làm gì để giúp Hàn Nguyệt Như đây? Nhưng nếu thực sự là vế sau, một người có địa vị và quyền lực như Lục Hạc Nam, vì sao lại muốn giúp cô?
Lương Quyến vốn dĩ là người nhạy cảm và hay suy nghĩ, những chuyện trong lòng cứ xoay vòng trong đầu suốt hai ngày, mà vẫn không tìm ra được lối thoát.
“Quyến Quyến, lát nữa lên sân khấu phát biểu, cậu định mặc bộ nào? Mình là ủi giúp cậu trước.”
Người nói là Hứa Tư Yên, bạn cùng phòng đại học của Lương Quyến, học chuyên ngành Y học lâm sàng, tính cách hào sảng, hay lo chuyện người khác – một cô gái miền Bắc điển hình. Hai bạn cùng phòng còn lại thì học chuyên ngành Văn học giống như Lương Quyến. Năm nhất khi phân phòng ký túc xá, nghe nói là viện Y không đủ giường, nên mới sắp xếp Hứa Tư Yên về ký túc xá của viện Văn.
Cái lợi của ký túc xá pha trộn là tin tức hóng hớt không thiếu thứ gì.
Trong phòng đến tận tháng trước vẫn còn đủ người, cho đến khi chuyện Hàn Nguyệt Như bị quấy rối càng lúc càng ầm ĩ, lời ra tiếng vào cũng bắt đầu nhiều lên, cô ấy mới buộc phải tạm nghỉ học, về nhà dưỡng bệnh.
Lương Quyến hoàn hồn từ trong dòng suy nghĩ, ngập ngừng nói: “Phát biểu trên sân khấu chẳng phải đều mặc sơ mi trắng với vest đen sao?”
Nghe vậy, Quan Lai đang trang điểm liền thò người qua chọt vào trán Lương Quyến, trách yêu: “Cậu là sinh viên ưu tú đại diện phát biểu trên sân khấu, có phải cán bộ nhà nước năm mươi tuổi đọc báo cáo tổng kết đâu! Không thể có chút sức sống tuổi trẻ à!”
Hứa Tư Yên cũng đồng tình với lời của Quan Lai, gật đầu lia lịa, “Lai Lai, cậu chọn giùm cậu ấy đi!”
Quan Lai suy nghĩ một chút, trong lúc dán lông mi giả đã có chủ ý: “Mặc cái váy trắng tháng trước tụi mình đi mua ấy.”
Chưa kịp để Lương Quyến đáp lại, Hứa Tư Yên đã vỗ tay reo hò: “Lương Quyến mặc cái váy đó, không phải càng khiến Thành Tấn dính chặt lấy cậu à?”
Hứa Tư Yên vừa lục lọi trong tủ tìm váy, vừa nháy mắt chọc ghẹo Lương Quyến.
Thành Tấn học cùng khóa với họ, là nhân vật nổi bật của khoa Công nghệ Thông tin, cũng là Chủ tịch Hội Sinh viên mới nhậm chức gần đây.
Trước lời chọc ghẹo của Hứa Tư Yên, Lương Quyến chỉ biết thở dài bất lực, “Phải tìm lúc nói rõ ràng với cậu ấy mới được, cũng chẳng biết cậu ấy rốt cuộc thích mình ở điểm nào nữa.”
Ký túc xá của họ quen biết với phòng của Thành Tấn từ năm nhất đại học, do cùng tổ đi thực tập xã hội, ăn vài bữa là thân nhau.
Tính theo thời gian thì Thành Tấn theo đuổi Lương Quyến suốt ba năm trời. Nghe thì không dài, nhưng bạn cùng phòng của Thành Tấn – Cố Triết Vũ – đã quen Quan Lai hai năm rồi.