[Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập - Chương 35: Cho nên, em có muốn làm bạn gái anh không?
- Metruyen
- [Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập
- Chương 35: Cho nên, em có muốn làm bạn gái anh không?
Vừa nói xong, Lương Quyến vốn nhạy cảm với ngôn từ lập tức nhận ra từ “theo đuổi” dường như không thật sự chính xác. Gần ba tháng quen biết Lục Hạc Nam, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay.
Anh cũng chưa bao giờ cố ý làm điều gì để lấy lòng cô. Những hành động mập mờ, khiến người ta dễ nghĩ ngợi kia cũng chỉ là nhàn nhạt, hờ hững, giống như tiện tay giúp đỡ mà thôi.
Chỉ cần một chút mơ hồ không rõ ràng như vậy, cũng đã đủ khiến trái tim vốn tưởng đã nguội lạnh của Lương Quyến sống dậy hết lần này đến lần khác.
Cô cúi đầu, ngón tay siết chặt lấy vạt áo, như đang dồn hết dũng khí để phá vỡ cái trạng thái cân bằng mong manh ấy. Cô muốn một câu trả lời rõ ràng, muốn người còn lại trong mối quan hệ này cho cô một đáp án dứt khoát.
Dù chỉ một giây sau đó, có thể sẽ là cú rơi thẳng từ thiên đường xuống địa ngục.
“Lục Hạc Nam, có phải anh… thích em không?”
Lương Quyến ngẩng đầu lên, dứt khoát hỏi. Nhưng lời còn chưa nói hết, ánh sáng trong mắt cô đã vụt tắt đi một nửa. Khi mở miệng lần nữa, giọng cô run rẩy như đang chuẩn bị đối mặt với cái chết.
Đôi mắt đen thẳm của Lục Hạc Nam khóa chặt lấy cô. Khi cô vừa cất tiếng hỏi, vẻ lạnh lùng nơi ánh mắt anh như bị làn sóng nóng bỏng từ đáy mắt thiêu rụi.
Tình cảm này nên bắt đầu kể từ lúc nào? Trong đầu anh thoáng qua hàng loạt khoảnh khắc khiến con tim rung động, nhưng với một người luôn đặt lý trí lên hàng đầu, suy nghĩ chặt chẽ như Lục Hạc Nam, lần này anh lại không tìm được đầu mối.
Nếu đã không thể phân tích, thì thôi, cứ mặc kệ vậy.
Anh khẽ cong môi, gương mặt vẫn bình tĩnh như thường, chỉ là giọng nói lại khàn đến bất thường: “Ban đầu anh định kéo dài ‘chiến trận’ thêm chút nữa… nhưng nếu em đã không nhịn được—”
Lương Quyến vốn là người dễ thẹn, chưa để anh nói hết câu đã mặt đỏ bừng ngắt lời: “Ai… ai nói là em không nhịn được!”
Nói xong, cô giả vờ tức giận quay người bước đi.
Có lẽ lời của Lục Hạc Nam khiến cô cảm thấy an lòng, nên cô biết chắc anh sẽ không để cô đi thật. Vì vậy, cô cố ý bước những bước dài, ra vẻ kiên quyết, như thể đang giữ lấy chút kiêu hãnh cuối cùng.
Nhưng cô không ngờ động tác của anh còn nhanh hơn. Vừa mới nghiêng người, chân còn chưa đứng vững thì đã bị anh mạnh mẽ kéo lại.
Lương Quyến loạng choạng, mất đà ngã thẳng vào lòng anh, lưng va mạnh vào ngực khiến cô bật ra một tiếng “á” vì đau. Còn chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe thấy người phía sau khẽ thở dài bất lực: “Là anh… không nhịn được.”
Giọng anh khàn khàn vang bên tai, mang theo sức hút chết người khiến cô chỉ muốn gật đầu, ngoan ngoãn mặc anh muốn làm gì thì làm.
Cô vẫn chưa kịp phản ứng, còn Lục Hạc Nam thì cũng chẳng gấp. Một tay anh ôm chặt lấy eo cô, từ từ cúi người, đầu tựa vào vai cô.