[Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập - Chương 152: Kết cục là vợ con ly tán
- Metruyen
- [Hoàn] Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay - Bắc Phong Tập Tập
- Chương 152: Kết cục là vợ con ly tán
Nhâm Thời Ninh và Mạc Quyên nán lại trong đại sảnh tiệc ở tầng một suốt một khoảng thời gian dài.
Mãi đến mười giờ mười lăm phút, chỉ còn nửa tiếng nữa là yến tiệc chính thức bắt đầu, hai người mới ngầm hiểu mà liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi bước lên cầu thang, đi vào nội sảnh nằm sâu cuối hành lang tầng hai.
“Đến muộn thế này là sao?” Lâm Ứng Sâm ngồi ngay trước cửa nội sảnh, nghe thấy tiếng động phía sau thì lập tức lên tiếng trách móc, giơ ly rượu lên chiếm thế thượng phong. “Còn không mau đi xin lỗi bác Kiều?”
Nhâm Thời Ninh khẽ nhếch môi, không giải thích gì, chỉ dùng ánh mắt ra hiệu cho Mạc Quyên cứ ngồi xuống, đừng bận tâm. Sau đó, anh ta cầm lấy ly rượu, hướng về phía Kiều Chấn Bang đọc một tràng dài lời chúc thọ, cho đến khi thu hút được một nửa ánh mắt trong hội trường mới ngửa đầu uống cạn.
Hai người vốn luôn được biết đến là kín kẽ, khéo léo, không ai bắt bẻ được, vậy mà hôm nay đến muộn lại còn ‘khua chiêng múa trống’ đến mức khó tin, thật sự có gì đó bất thường.
Kiều Gia Mẫn nâng ly rượu, trong lòng dấy lên nghi hoặc, nhưng còn chưa kịp nghĩ sâu, thì Mạc Quyên đã ung dung ngồi xuống ghế sofa đối diện, khẽ gật đầu chào cô.
Người phụ nữ ngồi bên tay phải Kiều Gia Mẫn là vợ của giám đốc điều hành công ty Hằng Nhuận, họ Tần.
Xét về gia thế thì bà không bằng được những người có mặt hôm nay, nhưng vì là họ hàng xa bên nhà họ Kiều, lại lớn hơn Kiều Chấn Bang vài tuổi, nên mấy người vãn bối vẫn thường gọi bà là “dì Tần” để tỏ lòng kính trọng.
Gần đây Hằng Nhuận có hợp tác với nhà họ Nhâm, nay lại ngồi đối diện với phu nhân nhà họ Nhâm là Mạc Quyên, nên bà Tần không tránh khỏi phải trò chuyện xã giao vài câu.
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là, Mạc Quyên xưa nay nổi tiếng lạnh nhạt, hôm nay lại có vẻ đặc biệt hứng thú, khiến bà Tần vừa mừng vừa căng thẳng, phải dồn toàn bộ tinh thần để ứng phó.
Không khí vừa lắng xuống hai giây, Mạc Quyên đã mở đầu đề tài mới: “Sao hôm nay không thấy chị dắt Tiểu Văn theo?”
Tiểu Văn là con dâu của bà Tần, hai người luôn thân thiết như mẹ con.
Bà Tần thở dài, lông mày nhíu lại, gương mặt mang vẻ lo lắng lẫn vui mừng.
“Con bé đang mang thai, chưa đến hai tháng. Bác sĩ bảo có dấu hiệu dọa sảy, giờ đang ở nhà dưỡng thai.”
Kiều Gia Mẫn nghe mà không biểu lộ gì, chỉ là cổ tay bỗng run lên, rượu đỏ trong ly lập tức đổ ra phân nửa.
“Vất vả thật.” Mạc Quyên cụp mắt, nhẹ nhàng đáp lời, như thể không nhận thấy sự khác thường của Kiều Gia Mẫn.
“Phải đấy, nhìn mà thấy thương.” Bà Tần gật đầu thở dài.
Có người chịu lắng nghe những chuyện phiền lòng trong nhà, bà Tần lập tức mở máy, thao thao bất tuyệt về chuyện dưỡng thai như thể đã thành bác sĩ lâu năm.
“Ngày nào cũng phải uống mấy loại thuốc, sáng trưa chiều có quy trình cả. Tên thuốc tôi còn thuộc lòng nữa kìa!”
Cuối cùng cũng đi đúng hướng, Mạc Quyên chớp mắt, vẻ mặt vẫn là thương cảm, nhưng bà Tần chợt cảm thấy khí thế quanh bà ta lặng lẽ buông lỏng xuống.