[Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải - Chương 97. Yêu cầu được chấp thuận.
- Metruyen
- [Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải
- Chương 97. Yêu cầu được chấp thuận.
Sự việc bao vây thành phố của Trần Sơ rất nhanh đã truyền đến tai tổ chức dị năng của nước Y, chỉ mười phút sau đã có thành viên của tổ chức dị năng địa phương đã đến tìm anh.
Bấy giờ anh đang đi bộ một mình trên đảo Odin vào lúc nửa đêm để tìm kiếm tung tích của Lâm Xuân.
“Anh Trần, anh không có quyền được làm như vậy, xin anh hãy mở kết giới ra ngay lập tức.” Trời đã về đêm, lại vào lễ hội thờ thần biển nên trên đảo không có nhiều người qua lại, mà kể cả họ có muốn ra ngoài thì chính phủ cũng sẽ lấy cớ để khuyên người dân quay về nhà. Nhưng đến khi trời sáng, thành phố du lịch như đảo Odin sẽ có một lượng lớn khách du lịch đổ về. Tới lúc đó, nếu không cho mọi người ra ngoài, ắt sẽ gây nên đàm tiếu và ảnh hưởng vô cùng to lớn.
“Bạn tôi bị mất tích ở lâu đài cổ, bây giờ vẫn đang ở trong thành phố, trước khi tôi tìm được em ấy, không ai được phép rời khỏi đảo Odin.” Trần Sơ nói với giọng điệu không thể thương lượng.
“Bạn anh mất tích, chúng ta có thể cùng nhau tìm cô ấy, nhưng anh không thể bao vây thành phố được.” Margery Harris là một quan sát viên được tổ chức dị năng nước Y cử đến lễ hội thờ thần biển lần này. Nhiệm vụ chủ yếu của anh là quan sát xem trong thời gian tổ chức lễ hội có người dị năng độc ác nào nhân cơ hội phá hoại hay không, nếu phát hiện ra điều bất thường thì báo cáo lên trụ sở chính kịp thời. Cho đến nay, đảo Odin vẫn luôn rất yên bình, gọi là quan sát viên nhưng cũng chỉ cưỡi ngựa xem hoa mà thôi. Anh ta chủ động nhận nhiệm vụ làm quan sát viên để được nhà nước đài thọ chi phí nghỉ phép, ai ngờ lại gặp phải chuyện như thế này, bây giờ mà bảo hối hận thì đã quá muộn rồi.
“Thế đi tìm đi.” Trần Sơ không thèm nhìn anh.
Margery Harris muốn khóc lắm rồi, chỉ cần là con người thì cũng cảm nhận được sự mất kiên nhẫn của đại ca cấp S trước mặt này, anh chỉ là một người dị năng cấp B nho nhỏ, bình thường đã không dám đứng đối diện các lão làng cấp S rồi nhưng bây giờ lại phải đại diện cho tổ chức chính phủ để đàm phán với ông lớn này.
“Anh Trần, chúng tôi sẽ giúp anh tìm được bạn của mình, chúng tôi cũng đã đăng tải hình ảnh của cô ấy. Nhưng mà, anh có thể mở kết giới ra trước được không?” Margery Harris cố gắng cầu xin thêm lần nữa.
Trần Sơ dừng bước, đôi mắt lạnh lùng lẳng lặng nhìn chằm chằm Margery Harris, rõ ràng anh chẳng làm gì hết nhưng Margery Harris lại thấy lạnh khắp người.
“Tôi… Tôi đi tìm đây.” Margery Harris không dám nói nhiều nữa, thấy có lối rẽ đã quẹo vào ngay, thoát khỏi tầm nhìn của Trần Sơ.
Trần Sơ rời mắt, tiếp tục đi dọc về phía trước. Anh biết rằng cơ hội tìm kiếm không mục đích của mình vô cùng mong manh nhưng nếu không làm như vậy, anh chẳng biết mình còn làm được gì khác.
Đừng hoảng, chỉ cần vây hãm ở trong thành phố thì sẽ có biện pháp mà thôi. Trong người Lâm Xuân có nhiều vật phẩm kì lạ như thế, chắc chắn cô sẽ tìm ra cách để cứu bản thân.
“Reng reng reng…” Trên con phố vắng lặng, tiếng chuông điện thoại bỗng cất lên.
Trần Sơ nhìn dãy số hiển thị, ấn nghe máy.