metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải - Chương 143. Chiến tranh.

  1. Metruyen
  2. [Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải
  3. Chương 143. Chiến tranh.
Prev
Next

Giữa trưa hôm sau, ăn xong cơm, cả hai lại tiến vào không gian con.

Không gian cấp S rừng trúc đen, một thị trấn nhỏ được xây dựng ngay giữa biển trúc.

Hai người đứng trên đỉnh núi cao vời vợi, dưới chân là mảnh rừng trúc kéo dài đến tận trận tuyến, nom hệt như cánh đồng hoa oải hương. Cơn gió man mát ùa tới làm rừng trúc vang tiếng xào xạc, đôi khi còn có hương trúc thoang thoảng, dễ chịu khôn cùng.

Cả hai ở đây đợi đại tư tế.

“Phong cảnh ở đây đẹp quá.” Tuy rằng Vòm Trời đã bị chính người dân của mình hủy hoại nhưng buộc phải thành thật rằng, Vòm Trời bảo vệ môi trường tự nhiên tốt hơn Trái Đất rất nhiều.

Trần Sơ “Ừ” với cô, anh cũng đồng tình với điều này.

Lâm Xuân: “Tự dưng em nghĩ ra một chuyện khá thú vị.”

Trần Sơ: “Chuyện gì thế em?”

Lâm Xuân: “Trái Đất bọn mình lúc nào cũng hô hào bảo vệ môi trưởng, nói rằng bảo vệ môi trường thì mới bảo vệ được Trái Đất. Vậy mà trên thực tế, một nơi có môi trường tốt như Vòm Trời lại nát tan thế này.”

Trần Sơ nghe vậy thì cười nói: “Kêu gọi bảo vệ môi trường nhưng thật ra là bảo vệ nhân loại, còn về phần Trái Đất, dù môi trường sinh thái có bị tàn phá đến mức nào đi nữa, một vài năm qua đi nó cũng sẽ tự phục hồi được thôi.”

Lâm Xuân sững lại, sau đó mỉm cười: “Cũng phải ha.”

Bấy giờ ở bên kia khu rừng đang gặp chấn động, một bóng người đỏ rực đứng ở trong rừng, thoắt ẩn thoắt hiện theo làn trúc đong đưa. Nếu Trần Sơ không có khả năng cảm nhận vượt trội về gió thì anh gần như không phát hiện ra sự hiện diện của hắn.

Trần Sơ nhìn sang: “Đại tư tế tới rồi.”

Lâm Xuân cũng vội nhìn theo nhưng chẳng thấy gì hết: “Ở đâu ạ?”

Anh nói: “Hắn bảo chúng ta qua đó.”

Dứt lời, anh cưỡi lên gió, dẫn Lâm Xuân bay qua khu rừng, thoáng chốc đã đáp xuống trước mặt đại tư tế.

Mới có mấy ngày không gặp mà đại tư tế đã tiều tụy hơn, linh thể cũng yếu đi rất nhiều.

Đại tư tế nhìn thấy Lâm Xuân, đôi mắt màu xanh lục bỗng sáng lên: “Lấy cái mõ của ngươi ra đây.”

Cô hỏi: “Có việc gì?”

Có hai vị tôn giả ở đây mà vẫn còn nguy hiểm rình rập à?

Đại tư tế: “Mấy ngày nay ta đi liên tục, lúc nào cũng qua lại giữa các không gian nên sức mạnh linh hổn bị hao tổn khá nhiều. Ngươi gõ mõ mấy cái bổ sung sức mạnh cho ta đi.”

Lâm Xuân: “Không gõ thì ông không đi qua kẽ hở không gian được à?”

Đại tư tế lắc đầu: “Tất nhiên là không rồi, chỉ hơi mệt thôi.”

Cô “Ồ” lên: “Thế tôi không gõ đâu.”

Đại tư tế trợn mắt, mặc dù ngũ quan của hắn chẳng tỏ vẻ gì nhưng cũng có thể thấy được sự ngạc nhiên xen lẫn nỗi bực mình của hắn.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 143. Chiến tranh."

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz