[Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải - Chương 137. Phong ấn bão tuyết.
- Metruyen
- [Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải
- Chương 137. Phong ấn bão tuyết.
Sự thay đổi này diễn ra bất ngờ tới nỗi không kịp đề phòng, hầu hết mọi người còn chưa kịp phát giác ra sự việc thì đã bị dư chấn của cuộc chiến đánh bay ra ngoài. Trong tích tắc, toàn bộ bãi cát không còn ai hết, chỉ còn tám bức tượng băng đứng lặng ở một nơi.
“Đội trưởng!” Có thành viên Côn Luân nhận ra thân phận của tượng băng, ai ai cũng hốt hoảng, sợ rằng tượng bị đập nát nhưng lại không thể tiến lại gần.
Trưởng ban Quan và Tiêu Văn được đội hộ vệ đưa đến khu vực an toàn.
“Anh vừa nói là ông trời phù hộ?” Trưởng ban Quan hỏi Tiêu Văn.
Tiêu Văn gật đầu.
“Ý của Trái Đất?” Trưởng ban Quan xác nhận lại.
Tiêu Văn lại gật đầu.
Trưởng ban Quan ngẩng đầu nhìn trời, không thấy rõ hai bóng người đang đánh nhau nữa, chỉ còn bầu trời ngập tuyết và những chấn động năng lượng truyền đi liên tục, mãnh liệt đến mức dường như có thể làm thủng màn trời.
Nếu ý trời đã lựa chọn tin tưởng Trần Sơ, vậy bọn họ còn nghi ngờ điều gì nữa đây.
Trưởng ban Quan đã nhẹ lòng hơn.
Khác với trưởng ban Quan, Tiêu Văn lại cực kì căng thẳng. Là một tiên tri, anh có khả năng cảm nhận ý trời và tương lai một cách nhạy bén nhất. Vào giờ phút này, anh đang trải qua một cảm giác cấp bách. Có lẽ trận chiến này đang quyết định đến số phận tương lai của Trái Đất. Hoặc phải nói rằng, Trần Sơ bắt buộc phải chiến thắng.
“Tìm được lũ lụt chưa?” Tiêu Văn bỗng hỏi trưởng ban Quan.
Vật phẩm tai họa lũ lụt cũng đã xuất hiện, ngay sau khi bão tuyết xảy ra. Chỉ là nơi gặp phải lũ lụt khốn khó hơn nhiều, lũ lụt bị Lửa Xanh ném ở nước D, mà trong biên giới nước D có một con sông dài chảy qua hơn chục quốc gia. Mấy tháng nay nước D đã mưa nhiều, rơi vào cảnh ngập lụt mấy lần. Vậy nên khi vật phẩm bị đặt ở đây, nạn lũ ở nước D đã mất kiểm soát, chỉ trong một đêm đã phá hủy sáu con đê, vùi dập mười mấy ngôi chợ. Nước lũ tràn về không chỉ nước D gặp nạn mà các nước ven sông khác cũng đang phải hứng chịu mực nước dâng cao đáng kể, nước E giáp với nước D thậm chí đã bắt đầu sơ tán người dân.
“Chưa.” Trưởng ban Quan lắc đầu.
Cứu thế đâu phải việc tầm phào, sáu vật phẩm tai họa phải được kích hoạt trên Trái Đất, không phải chuyện chỉ nước mình gánh được, hơn nữa trưởng ban Quan cũng không muốn hoạt hóa tất cả trên đất mình, vậy nên anh đã tổ chức hội nghị quốc tế.
Ban đầu, kế hoạch của trưởng ban Quan là muốn trao đổi trực tuyến về các thông tin cơ bản với lãnh đạo dị năng của các nước trước, sau đó hẹn gặp mặt ở một địa điểm khác để thảo luận chi tiết. Nhưng không ngờ thủ lĩnh Lửa Xanh lại hành động nhanh đến vậy, liên tiếp phát động hai vật phẩm tai họa theo cùng một cách, hắn đang ép buộc phải cứu thế bằng phương thức thô bạo như vậy.
“Các nước khác tỏ thái độ như thế nào?” Tiêu Văn hỏi.
“Vẫn đang quan sát.” Không ai nghĩ đến việc dập lửa cho đến khi ngọn lửa bén trên người mình. Hiện tại, ngoại trừ nước D cũng hứng chịu thảm họa tương tự như Trung Quốc, người đứng đầu các nước khác đều đã đưa ra câu trả lời là sẽ bàn bạc thêm.