[Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải - Chương 127. Thủ lĩnh Lửa Xanh.
- Metruyen
- [Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải
- Chương 127. Thủ lĩnh Lửa Xanh.
Trần Sơ biết nhà của Đường Thiên Nguyên, anh lớn lên ở Đế Đô, mặc dù ông ta ghét anh nhưng lại phải nuôi anh, hơn nữa Đường Lam Nguyệt cũng thích anh, thi thoảng rủ anh đến nhà chơi nên anh chẳng lạ lẫm gì với ngôi nhà của ông ta.
Dị năng không gian cấp SS được Trần Sơ sử dụng nhuần nhuyễn, đầu bên kia lối đi đã ở trong sân nhà Đường Thiên Nguyên.
Anh nhìn xung quanh, tiện tay ném Đường Thiên Nguyên kiệt sức vào sân.
Bấy giờ, ông ta hệt như con heo đợi người ta làm thịt mình, tuyệt vọng căng tràn, thậm chí còn chả xin tha được, bởi vì vốn liếng của ông ta đã bị người đàn ông đeo kính mặc áo tắm có dị năng kì lạ phơi bày ra hết thảy.
Đường Thiên Nguyên chưa từng thấy dị năng nào kinh khủng nào như vậy, đối phương không cần dõi thẳng vào mắt, còn chẳng cần đặt câu hỏi mà chỉ cần nhìn ông là biết được tất cả. Ngay cả mật khẩu mà anh ta cũng đọc được, đấy là điều khiến Đường Thiên Nguyên hoảng sợ nhất, bởi vì khi ở trước mặt anh ta, ông còn không hề nhớ đến mật mã của mình.
Trần Sơ lại quen biết một người lợi hại như vậy, xem ra cậu ta đã bắt đầu “thanh toán” mình từ rất lâu rồi.
“Lam Nguyệt còn bảo cậu lương thiện, đúng là loại lòng lang dạ sói.” Đường Thiên Nguyên nhìn Trần Sơ đầy oán độc.
Anh liếc ông ta, cái người vừa nãy còn ra vẻ sa sút, thế mà giờ đã cứng cựa rồi, thấy mình không sống được nữa nên bất chấp tất thảy.
“Ông đang nhắc nhở tôi người ông quan tâm nhất là Lam Nguyệt à?” Trần Sơ nhướng mày.
“Trần Sơ!” Nghe thấy tên con gái, Đường Thiên Nguyên vùng lên: “Tôi không tốt với cậu nhưng từ nhỏ đến giờ Lam Nguyệt chỉ thích cậu, nó có bao giờ đối xử tệ với cậu không hả?”
“Ông đang nói với tôi về lương tâm đấy à?” Trần Sơ cười: “Ông vừa mới mắng tôi là thằng lòng lang dạ sói mà giờ lại nhắc đến lương tâm với tôi?”
Đường Thiên Nguyên bị vặc lại mà á khẩu, bỗng chốc gương mặt tái ngắt lại, cứ trắng bệch ra như thế, mãi không nói thành lời.
Trần Sơ lắc đầu, đi vào phòng ông ta. Thực ra có những lúc anh không thể hiểu được suy nghĩ của loại người như ông ta. Rõ ràng mình đã gây ra chuyện động trời nhưng lúc nào cũng dạy con phải hiền lành tử tế. Rõ ràng mình mới là kẻ rắp tâm làm hại người khác, nhưng lại hi vọng nạn nhân của mình là người thiện lương.
Có lẽ đây là một cách hành hạ người lành.
Thanh Không miêu tả cực kì chính xác, Trần Sơ chạy thẳng vào phòng ngủ của Đường Thiên Nguyên, tìm thấy áo vest giấu vật phẩm, lấy được tinh thể truyền thừa một cách suôn sẻ.
Ấy là tinh thể màu xanh ẩn chứa năng lượng hệ phong. Khi chạm vào, Trần Sơ cảm nhận được một nguồn sức mạnh dịu dàng hết đỗi, êm ái tựa như cơn gió trong buổi sáng ngày xuân.
Anh ngẩn ngơ, sững lại trong vô thức, bốn năm giây sau mới hoàn hồn, cất di sản tinh thể vào kho chứa vật phẩm của mình rồi bước ra khỏi phòng ngủ.