[Hoàn] Tôi Có Hệ Thống Bói Toán - Bạo Táo Đích Bàng Giải - Chương 116. Cầu hôn.
Sống?!
Xác ướp đó là người sống? Hơn nữa còn là người vô cùng ưa nhìn.
Lâm Xuân đương ngạc nhiên, Trần Sơ đã bước lên phía trước, đứng chắn trước mặt cô.
“Ông đã giết Hổ Kình?” Phi Sương dường như đã bị kích thích đến mức mất đi lí trí của mình, cô vung cây kiếm trong tay lên, một sức mạnh băng giá trào ra, nước biển xung quanh rét cóng, các mảng băng cũng bắt đầu thành hình.
Sức mạnh băng tuyết buốt giá đánh thẳng vào cái xác vừa mới hồi sinh, đôi mắt vô cảm của xác chẳng hề dao động, những ngón tay dài hơi nhấc lên, nước biển đông cứng lại tiếp tục lưu động, loáng chốc đã phá tan lớp băng. Đòn tấn công của Phi Sương thậm chí còn chưa tiếp cận cơ thể đối phương thì đã bị trừ khử.
“Sức mạnh băng tuyết? Người là băng hoá thành người?” Giọng nói của xác ướp vang vọng trong tâm trí mọi người.
Trong nước không thể truyền âm nên hắn đã cảm ứng bằng linh hồn, tiếng nói truyền thẳng vào đầu mọi người. Lâm Xuân mới gặp được hai người có thể sử dụng kĩ thuật cao cấp như cảm ứng linh hồn này, à không, giờ đã thành ba rồi.
Đại tư tế, Miêu Ca Vân, cùng với xác ướp trước mặt. Hai người trước có cùng địa vị với nhau, đều là tôn giả cấp mười lăm.
Phi Sương hụt kiếm đầu tiên nên lại tung ra đòn thứ hai.
Hình như xác ướp bị chọc điên rồi, hắn vung tay lên, một dòng nước chảy đến đập vỡ bong bóng của bọn họ, khiến nước biển dâng trào.
Hơi thở Trần Sơ đột ngột tăng vọt, cơ thể anh bỗng tan biến, hoá thành cơn gió lốc.
“Mọi người ra ngoài trước đi.” Nói xong, cơn lốc xoay tròn, hoá thành một xoáy nước khổng lồ dưới đáy biển.
Lâm Xuân phản ứng nhanh chóng, kéo tay Thanh Không vào hành lang không gian, quay về bờ.
Trần Sơ ngăn cản đối phương, sau đó bay đến trước mặt Phi Sương: “Đi thôi, dưới nước mình đánh không lại.”
Rõ ràng đối phương là người dị năng hệ thuỷ cấp cao, ở đây bọn họ không có bất cứ cơ hội chiến thắng nào.
Phi Sương không cam lòng, nhưng cô bị đối phương đánh tan hai lần tấn công nên giờ lí trí cũng đã quay trở lại, không nói gì nữa mà mau chóng trồi lên mặt biển.
Ngay khi ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy cơ thể to lớn của Hổ Kình đang lơ lửng trên đầu mình, con tim xót xa quá đỗi.
“Hừ.” Tiếng hừ vang lên dưới đáy biển như thể đang giễu cợt.
Trần Sơ hốt hoảng, anh nhận thấy có một sức mạnh khủng khiếp đang ập tới, nó nhanh đến nỗi anh không kịp quay đầu nhìn.
Anh không giấu năng lực của mình nữa, bấu vào vai Phi Sương, không gian rung chuyển, anh vọt ra giữa biển.
“Chà, còn có cả dị năng không gian.” Đôi mắt hững hờ của xác ướp cuối cùng cũng ánh lên vẻ bất ngờ.
Kẻ địch chạy trốn, xác ướp không đuổi theo mà ngoảnh lại đánh giá vùng nước xung quanh. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tinh thể hệ thuỷ ở gần đó, sau đó nhìn độ sâu của biển rồi nhíu mày.