[Hoàn - Tâtyl] Thích Âm Thanh Yên Lặng - Tằng Trình - Chương 6: Yêu đương không dễ
Tôi nghĩ không ai có thể nghĩ đến, tôi vốn tung hoành tình trường, có cơ thể kim cương bất bại, vô địch trong tình trường, hôm nay lại bị thiệt, bị Ninh Tĩnh hung hăng chặn ở ngoài từ chối việc tôi làm Tchaikovsky của cô ấy.
Trước kia tôi luôn cảm thấy Ninh Tĩnh nhu thuận, dịu dàng, săn sóc, hoá ra là không phải, căn bản cô ấy là có trái tim bằng đá, ý chí sắt đá. Cũng không nghĩ đến sự khổ tâm khi tôi chờ mấy tiếng trong buổi tối rét lạnh này, cô ấy chỉ lạnh lùng, mặt không biểu cảm đi qua người tôi.
Cô ấy cực lực giãy giụa, tôi có kinh nghiệm nên cướp sáo bạc của cô ấy trước, đừng nhìn cô ấy gầy yếu, thật ra lực đạo của cô ấy lớn vô cùng, tôi thật vất vả mới chế phục được, bắt được cô ấy quay về xe của tôi.
Đương nhiên ngay giữa đường cái, tôi quyết không thể vô pháp vô thiên cường đoạt dân nữ, chỉ là bộ phim này không ngừng trình diện trong một tháng, đoàn viên của Ninh Tĩnh thật sự thích chúng tôi chơi đùa trước mặt mọi người, sến súa lại thú vị.
Tôi ôm đồm hôn cô ấy nồng nhiệt, cũng mặc kệ lát nữa sẽ bị tát bao nhiêu cái, chỉ có phương pháp này mới có thể làm Ninh Tĩnh ngoan ngoãn nghe tôi nói chuyện. Quả nhiên, cô ấy lập tức cứng người, tôi buông cô ấy ra, chỉ thấy miệng cô ấy sưng lên, tôi cười khẽ dùng tay chạm cánh môi của cô ấy.
“Rốt cuộc là anh dây dưa xong chưa?” Ninh Tĩnh đánh bay tay tôi, tức giận hỏi.
Trải qua đặc huấn dày đặc hơn tháng, tôi đã có thể hiểu phần lớn ngôn ngữ của người câm điếc, nhưng muốn khoa tay múa chân vẫn có khó khăn nhất định, chẳng qua giáo viên đã nói tôi tiến bộ thần tốc. Bây giờ tôi ở nhà sẽ vừa xem TV vừa dùng ngôn ngữ này luyện tập, cũng ghi lại để giáo viên sửa cho đúng.
“Nếu em vẫn coi như không nhìn thấy tôi như vậy, tôi sẽ không bao giờ dứt ra.” Tôi nắm cánh tay vừa đánh bay tay mình, nhẹ nhàng hôn lấy ngón tay cô ấy. Cô ấy đỏ mặt, muốn thoát khỏi tôi, tôi đương nhiên không để cô ấy thực hiện được.
Tôi kéo cô ấy lại gần, cắn cắn gương mặt cô ấy như một sự trừng phạt: “Đến tột cùng là em hết tức giận chưa? Tôi biết là tôi không đúng, đột nhiên biến mất hai tuần nhưng em cũng giận mấy tháng rồi, còn chưa đủ sao? Muốn tôi bồi thường thế nào mới tha thứ cho tôi?”
Cô ấy quay mặt đi: “Anh đừng động tay động chân nữa.”
Tôi làm khó nói: “Không động tay động chân với người phụ nữ mình ái mộ, vậy còn là đàn ông không?”
Cô ấy tức giận trừng mắt nhìn tôi, có lý nói không rõ với tôi. Nhưng ai muốn nói lý với cô ấy, là cô ấy không có đạo lý từ chối tôi trước, không cho tôi một lý do nào, một khi đã như vậy, khi có vấn đề thì dùng những cái hôn để giải quyết là tốt nhất.
Lúc này có người gõ gõ cửa sổ xe tôi: “Này, đừng diễn kịch thân mật trước mặt công chúng, cẩn thận bị báo cáo.” Là bạn diễn của Ninh Tĩnh – Cao Chí Uy và Victoria.
Tôi cười nói: “Đây gọi là cầm lòng không đậu, hiểu không hả?” Tôi hỏi bọn họ: “Ăn chung đi?”
“Cũng được, hôm nay tôi mời.” Dứt lời hai người bọn họ cũng lên xe tôi: “Chậc chậc, hiếm thấy. Có chuyện vui gì sao?”