[Hoàn] Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt Ngào - Dạ Tử Tân - Chương 57: Này, chó nhà cậu đâu?
Mộ Dữu đi lên tầng hai, mở cửa phòng ngủ, Doãn Mặc cũng đi theo vào.
Giữa thanh thiên bạch nhật, anh không thật sự muốn ngủ với cô phải không?
Liếc nhìn chiếc giường lớn bên cạnh, mặt Mộ Dữu nặn ra một cười với Doãn Mặc: “Em đột nhiên không buồn ngủ nữa, nếu anh mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi, em xuống tầng sắp xếp sách vở.”
Cô nói rồi định chuồn ra ngoài.
Doãn Mặc trước một bước chặn cô ở cửa.
Mộ Dữu đành phải dừng lại, ngây thơ vô tội nhìn anh: “Anh cũng không buồn ngủ à? Vậy chúng ta cùng nhau ra ngoài nhé?”
Doãn Mặc khéo léo khóa cửa lại: “Đã vào rồi, em muốn ra liền ra được sao?”
Mộ Dữu: “. . .”
Doãn Mặc nghiêng người, khuôn mặt đẹp trai đó từng chút từng chút một lại gần cô hơn.
Anh thở nhẹ, mang theo chút hơi ấm, ánh mắt thâm trầm cẩn thận nhìn gương mặt cô.
Tim Mộ Dữu ngừng đập mấy hồi: “Anh làm sao vậy?”
Ngón tay ấm áp của Doãn Mặc nhéo cằm cô, buộc đôi mắt trong veo kia nhìn mình: “Dữu Dữu của chúng ta ở trường rất nổi tiếng nhỉ, em thường xuyên nhận được thư tình lắm phải không?”
Mộ Dữu chớp chớp mắt: “Em nói không thường xuyên, anh tin không?”
“Không tin.” Anh trả lời không cần suy nghĩ.
Mộ Dữu trừng mắt: “Nếu đã thế, anh còn hỏi em làm gì, lãng phí thời gian tốn nước bọt.”
Doãn Mặc: “. . .”
Mộ Dữu không biết gì về mấy bức thư tình bị kẹp bên trong, nó không liên quan gì đến cô, đúng chứ?
Nhưng nhìn thấy Doãn Mặc ghen, trong lòng cô lại khá vui vẻ.
Chợt nhớ ra một chuyện, cô hỏi ngược lại: “Hồi còn đi học, anh có nhận được thư tình không?”
Doãn Mặc hơi sửng sốt, thấp giọng nói: “Không có.”
Câu trả lời này khiến Mộ Dữu hơi ngạc nhiên: “Thật sao? Anh không gạt em đấy chứ?”
Doãn Mặc: “Thật sự không có.”
Giọng anh chắc nịch, không giống như đang nói dối.
Mộ Dữu nghi hoặc, lấy điện thoại di động gửi WeChat cho chú nhỏ: 【 Chú nhỏ, cho con hỏi với, trước đây có ai gửi thư tình cho chồng con chưa? 】
Bên kia không trả lời, có lẽ đang bận.
Cô lại gửi câu hỏi tương tự cho Phương Khải Hạ.
Vẫn không đợi được hồi âm.
Mộ Dữu lắc đầu, cảm khái nói: “Bây giờ xem ra em em được hoan nghênh hơn anh rồi, mỗi lần em đến thư viện đều có thể sưu tầm không ít đấy.”
Trong phòng yên tĩnh hai giây, cô nhìn thấy ánh mắt người đàn ông trước mắt trầm thêm mấy phần, cơ mặt kéo căng thấy rõ: “Em còn rất đắc ý nhỉ?”
“. . .”
Mộ Dữu còn chưa kịp phản ứng, đã bị Doãn Mặc khom lưng nhẹ nhàng vác lên trên vai.