[Hoàn] Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt Ngào - Dạ Tử Tân - Chương 39: Doãn Mặc chỉ yêu Mộ Dữu
- Metruyen
- [Hoàn] Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt Ngào - Dạ Tử Tân
- Chương 39: Doãn Mặc chỉ yêu Mộ Dữu
Mộ Dữu không hiểu, cô đang cùng Doãn Mặc thảo luận về hoa, làm sao có thể nói ra chủ đề ăn bưởi.
Cô ám chỉ rõ ràng như vậy, anh còn không hiểu ý tứ sao?
Cũng không biết anh thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu nữa.
Mộ Dữu cho anh một cơ hội cuối cùng: “Trong tiệm hoa có thể không có hoa bưởi. Ngoài cái này ra, anh có sở thích nào khác không?”
Cô gần như nói rõ: “Loại hoa mà để đem đi tặng ai đó ý.”
Doãn Mặc nói: “Tiệm hoa không có hoa bưởi thì chúng mình tự trồng, không cần phải mua.”
Mộ Dữu: “…”
Lúc này, Mộ Dữu không kiên nhẫn tiếp tục nói chuyện phiếm với anh được nữa, cô mím môi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chưa từng thấy một người khó giao tiếp như vậy.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, hai má phồng lên vì tức giận, trong lòng có chút phiền muộn.
Chẳng lẽ là chênh lệch tuổi tác lớn, chênh lệch thế hệ giữa hai người sao?
Không nên như vậy nha, dượng nhỏ với cô nhỏ tương kính như tân mà dượng ấy còn biết tặng hoa cho cô nhỏ nữa mà.
Mộ Dữu lấy ra một viên kẹo từ trong túi, đây là thứ cô tình cờ lấy khi vừa ra khỏi nhà hàng.
Bóc lớp vỏ bọc bên ngoài, cho vào miệng là hương cam tươi mát, vị chua chua ngọt ngọt lan tỏa trên đầu lưỡi.
Doãn Mặc liếc cô một cái: “Hôm nay chơi cả ngày có mệt không?”
Ngậm kẹo trong miệng, Mộ Dữu đảo mắt và tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, phớt lờ anh.
Xe dừng ở ngã tư đèn đỏ, Doãn Mặc quay đầu nhìn cô: “Sao em không nói chuyện?”
Mộ Dữu chỉ vào viên kẹo trong miệng một cách lấy lệ, ngụ ý không thể nói chuyện khi đang ăn.
Doãn Mặc cười nghiêng người: “Ngọt không, cho anh nếm thử nhé?”
Giọng nói của anh vang vọng trong khoang xe với một chút trìu mến và mê hoặc, nhịp tim Mộ Dữu lại đập nhanh hơn.
Cô vươn tay muốn đẩy anh ra, chỉ vào đồng hồ đếm ngược ở ngã tư đèn đỏ phía trước: “Nhìn đường đi, một lát nữa sẽ chuyển màu xanh đấy.”
Doãn Mặc lại ngồi thẳng dậy, khi đèn xanh bật lên, anh tiếp tục lái về phía trước.
Mộ Dữu nhìn cảnh đêm bên ngoài, hai tay từ từ chạm vào má mình, hình như hơi nóng.
Cô dư quang nhìn trộm Doãn Mặc ngồi ở ghế lái, anh tập trung lái xe, không nói lời nào.
Không biết qua bao lâu, Mộ Dữu cảm thấy có gì đó không đúng, cô nhìn chung quanh: “Đây hình như không phải đường trở về căn hộ.”
Doãn Mặc ậm ừ, nhìn cô một lát: “Vẫn còn sớm, anh đưa em đến một nơi.”
Ánh mắt Mộ Dữu nghi hoặc lấp lóe: “Đi đâu?”
Doãn Mặc bẻ lái, uể oải cười, thản nhiên trả lời: “Đi tặng hoa cho em.”
Giọng điệu của anh lộ ra chút trêu chọc, Mộ Dữu cuối cùng cũng nhận ra anh đã nghe thấy tất cả những thứ được gọi là gợi ý mà cô vừa đưa ra.