[Hoàn] Lục Yên, Anh Yêu Em (3S, 1V1, 21+) - Kinh Chập - Chương 28.2
Editor: Yang3S
______
Cuốn sách đã được lật đến trang “Linh Dương hoang dã.”
Rèm cửa được kéo ra một nửa, màn đêm bên ngoài tối đen như mực, ánh sáng trong phòng hắt ra ngoài qua lớp cửa sổ kính, cô dựa đầu vào bả vai của anh, bàn tay của anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô, giọng đọc chậm rãi, dịu dàng, vô cùng êm tai.
“Con linh dương trên đồi Giu-đa
Vui vẻ nhảy múa liên tục
Những dòng suối có ở khắp nơi trong Thánh Địa
Hãy để nó tự do nhâm nhi “
Một tay anh cầm sách, giọng nói trầm thấp, giống như tiếng đàn Cello, dáng vẻ nghiêm túc nhìn rất mê người, Lục Yên lặng lẽ nhìn gò má của anh, trái tim đập thình thịch, đứa nhỏ trong bụng cũng dần dần tỉnh giấc.
Tạ Đạo Niên cảm nhận được sự chuyển động dưới bàn tay của mình, anh từ từ di chuyển lòng bàn tay.
” …..
Gỗ tuyết tùng Lebanon vẫn đang di chuyển,
Giu-đa đã biến mất không một dấu vết!
Những đứa trẻ Israel nằm rải rác
Còn cây cọ của quê hương tôi thì sao!”
(Yang: Bài thơ này của tác giả Byron có khá nhiều thông tin trong đó, ai muốn hiểu rõ hơn thì bình luận bên dưới nhé.)
Giọng đọc của anh đột nhiên lên cao ….
Đứa bé dần dần bình tĩnh lại, Lục Yên ôm lấy eo của anh.
” ……. Quê hương của liệt tổ liệt tông,
Chúng ta không thể nghỉ ngơi;
Thánh điện bị san bằng, tảng đá cũng không còn.
Salem ngồi trên ngai vàng cười nhạo!”
Giọng nói trầm tĩnh dần biến mất, Lục Yên ôm anh, Tạ Đạo Niên đặt một nụ hôn xuống trán của cô, “Anh đọc xong rồi.”
Cô hỏi anh, “Đây là bài thơ về tôn giáo?”
Tạ Đạo Niên nhìn sách, “Dựa trên Kinh Thánh, viết về nỗi nhớ quê hương của người Do Thái.”
Lục Yên cầm lấy cuốn sách nhìn một lúc, “Dày như vậy, có thể đọc đến lúc con sinh ra.”
Anh chạm tay lên bụng của cô, “Hay đọc Nghìn lẻ một đêm* cho con nghe nhé?”
“Vớ vẩn, tháng 5 em sinh rồi, ở đó mà nghìn lẻ một đêm.”
(*Nghìn lẻ một đêm: là bộ sưu tập các truyện dân gian Trung Đông và Nam Á được biên soạn bằng tiếng Ả Rập trong thời đại hoàng kim Hồi Giáo .)
Tháng 5 sẽ sinh …
Trái tim của Tạ Đạo Niên co lại, anh kéo cô vào lòng.
“Trường Canh, em có giống chim cánh cụt không?”
“Em nghĩ nhiều rồi.”
“Em béo quá.” Cô cảm thấy bản thân không đẹp như trước.