[Hoàn] Lục Yên, Anh Yêu Em (3S, 1V1, 21+) - Kinh Chập - Chương 19.3
Editor: Yang3S
________
Tạ Đạo Niên nắm lấy khuôn mặt cô, nhìn chăm chú một lúc, phát hiện tuy cô say, nhưng lời nói của cô vẫn rất rõ ràng.
Trình độ uống rượu cao siêu như vậy?
Anh đến gần cô, dụ dỗ, “Ngoan, Tiểu Yên, chúng ta cởi quần áo ra nhá.”
Anh đã cứng rắn đến mức không chịu được rồi, nếu cứ tiếp tục như này thì anh sẽ sớm bệnh vì nghẹn mất.
“Không được, anh bắt em uống nước.”
“Anh không bắt mà, làm xong em bắt anh làm gì cũng được.”
Nông nô vùa mới xoay người chưa được bao lâu đã lại bị chèn ép.
Tay của Lục Yên giữ chặt mép quần lót, khiến anh kéo thế nào cũng không kéo xuống được, Tạ Đạo Niên dứt khoát đi lấy kéo, xoẹt xoẹt mấy cái, quần lót liền biến thành đống vải vụn.
Lục Yên mơ mơ màng màng, “Sao lại biến mất rồi?”
“Nó tự biến mất.” Anh tách hai bắp đùi cô và hôn xuống đó, Lục Yên co rúm người lại, kẹp chặt đầu anh lại, cái chân giãy dụa, “Không được hôn, anh không được hôn.”
Vẻ mặt đang bình thường của Tạ Đạo Niên bắt đầu thay đổi, anh cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, dỗ cô, “Ngoan, cho anh hôn một cái.”
Lục Yên buông một câu, “Em muốn cưỡi anh.”
“Được.” Anh nằm ngửa xuống giường, cậu em trai ngẩng cao đầu, “Nào, em ngồi xuống đây.”
“Không phải, em muốn cưỡi ngựa, cưỡi ngựa lớn.” Cô đánh anh một cái rồi xoay người đi.
Lúc này Tạ Đạo Niên đã hiểu ý của cô, anh dở khóc dở cười, “Em muốn anh nằm xuống cho em cưỡi?”
“Nhanh nào.”
Tạ Đạo Niên im lặng, anh kéo cô lại gần rồi nằm đè lên cô, Lục Yên phản kháng, “Em muốn cưỡi anh, chứ không phải để cho anh làm.”
Lời này đúng là khiêu chiến sức chịu đựng một người đàn ông, anh nhíu mày lại, Lục Yên đến gần anh, cố gắng mở to hai mắt ra, hai người giống như chọi gà, chỉ khác ở chỗ là thỉnh thoảng mí mắt cô lại cụp xuống, nhìn rất buồn cười, Tạ Đạo Niên không nhịn được cười, “Được, cho em cưỡi.”
Đúng là mất hết cả mặt mũi, may là không ai thấy.
Anh giả vờ nằm xuống, Lục Yên ngồi lên lưng anh, vỗ mông anh, “Sao anh không chạy?”
Tạ Đạo Niên hoàn toàn không nổi nóng, “Ngựa chưa được ăn cỏ.”
Lục Yên đưa tay ra trước mặt anh, “Em cho anh ăn.”
Anh cắn nhẹ lên tay cô, “Anh không ăn cái này.”
Lục Yên ngồi trên lưng anh, ma sát qua lại, Tạ Đạo Niên có thể cảm nhận được sự ẩm ướt trên lưng.
Đúng là dâm đãng!
“Anh di chuyển đi a.”
Giọng nói ngọt ngào, trái tim của anh liền mềm nhũn, đành phải cõng cô chống đẩy lên xuống.