[Hoàn] Lục Yên, Anh Yêu Em (3S, 1V1, 21+) - Kinh Chập - Chương 16.3
Editor: Yang3S
________
…….
Chập tối, Tạ Đạo Niên đưa Lục Yên về, sau đó quay về Vân Phù Cư, Tạ Vân Bằng đang làm sữa đậu nành, thấy anh về, chỉ vào ghế kêu anh ngồi xuống.
“Uống thử đi, bố vừa mới làm xong đó.”
Tạ Đạo Niên uống một ngụm, gật đầu, “Rất ngon ạ.”
Tạ Vân Bằng lấy một điếu thuốc ra châm, hỏi anh, “Hôm nay là ngày Tiểu Yên tốt nghiệp?”
Đây là lần đầu tiên Tạ Đạo Niên nghe thấy ông gọi Lục Yên là Tiểu Yên.
“Hỏi con đó.”
“Vâng ạ.”
“Cô bé định làm việc ở đâu?”
“Văn phòng tư nhân ở phía nam thành phố ạ.”
“Lúc nào rảnh thì đi với nhau nhiều một chút, hai đứa ở hai nơi, ít nhiều cũng sẽ có khoảng cách.”
Tạ Đạo Niên nhìn vào Tạ Vân Bằng, “Bố, con có thể hiểu là bố đã chấp nhận Tiểu Yên đúng không?”
Tạ Vân Bằng đứng lên, dập tắt điếu thuốc, “Không có gì là không thể chấp nhận, không ai nói trước được chuyện tương lai.”
Nghe được những lời này của ông, khóe miệng Tạ Đạo Niên hơi nhếch lên.
Tạ Vân Bằng rót sữa đậu nành ra cốc, chóp mũi ngập tràn hương thơm, hơi nóng của sữa phả lên khuôn mặt của ông, ông mơ hồ nhìn thấy nụ cười ngạc nhiên của Tạ Đạo Niên.
“Mẹ của con đang ở trên sân thượng thu dọn hàng hóa, con lên đó giúp mẹ một tay đi.”
“Vâng ạ.” Anh đứng dậy, đột nhiên, nói với ông, “Bố, cảm ơn bố ạ.”
“Còn không đi nhanh đi?”
Bóng lưng của Tạ Đạo Niên biến mất ở cuối hành lang, Tạ Vân Bằng đổ sữa đậu nành vào cốc, ngồi xuống và uống một ngụm, đôi mắt hơi ươn ướt, chắc là do khói xông lên mặt.
Trần Lộ đang nhặt hạt sen, Tạ Đạo Niên ở bên cạnh đóng vào túi, bà dừng lại động tác, hỏi anh, “Trường Canh, có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Tạ Đạo Niên ngẩn người, hình như anh không cười mà nhì.
Trần Lộ liếc nhìn anh một cái, “Mẹ sinh con ra, mà còn không hiểu con nữa sao.”
“Vâng ạ.”
Trần Lộ cầm chậu cất đi, vừa thu dọn vừa nói, “Trường Canh, con có ghét bố con không?”