metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Hoàn] Em Sẽ Tắt Máy Mỗi Khi Nhớ Người - Vân Thủy Mê Tung - Chương 63.

  1. Metruyen
  2. [Hoàn] Em Sẽ Tắt Máy Mỗi Khi Nhớ Người - Vân Thủy Mê Tung
  3. Chương 63.
Prev
Next

Chương 63. Hoàn chính văn.

Sau khi nói chuyện xong, Cận Trạch khẽ đặt điện thoại lên tủ đầu giường rồi chui vào chăn, mò mẫm ôm lấy cô gái đương say giấc nồng cạnh bên mình.

Cô ngủ say lắm, bờ môi mềm mại hơi chu lên, hàng mi dài cũng rung rinh theo nhịp thở.

Đôi khi nhìn trong đêm tốt quá cũng sẽ gây ra rắc rối.

Như lúc này đây.

Quá khó cho anh khi phải kiềm chế không được hôn cô.

Kể từ khi có người yêu dịu dàng ngát hương kề bên gối, chứng mất ngủ suốt bao năm của anh đã giảm đi rất nhiều.

Nhưng dạo này anh lại bắt đầu mất ngủ.

Căng thẳng quá đỗi.

Anh muốn nói lời thề non hẹn biển, muốn dùng văn bản pháp lý để khóa cô ở bên mình suốt cuộc đời.

Trông cô sẽ như thế nào nhỉ? Cô sẽ do dự ư? Hay sẽ đồng ý ngay tức khắc?

Chắc không từ chối đâu nhỉ…

Cận Trạch lẳng lặng trở mình.

Từ ngày đầu tiên ở chung với nhau, anh đã ám chỉ cho cô thấy không biết bao nhiêu lần.

Gần đây, bố mẹ Vân Nhiêu cũng bắt đầu chấp nhận anh nên anh nghĩ rằng chẳng điều gì cản trở mình được nữa.

Đêm khuya tĩnh lặng, dù chỉ một thanh âm nhỏ xíu vang lên thôi thì nó cũng bị khuếch đại đến vô tận.

Ngay khi Cận Trạch đang cố chìm vào giấc ngủ thì ở chỗ tủ kê sát vào tường đối diện với góc giường bỗng vang tiếng “lộp cộp”.

Hình như có đồ bị rơi xuống.

Anh rón rén ngồi dậy, đi ra chỗ phát ra tiếng rồi bật đèn pin lên.

Hộc đựng đồ màu đen dưới đáy tủ rơi xuống đất, đồ đạc rơi lả tả khắp sàn.

– Meo~

Tiếng mèo khe khẽ vang lên.

Ngay sau ấy, anh cảm giác có thứ gì đó mềm mềm đang cọ vào bắp chân anh.

Cận Trạch ngồi xổm xuống, đặt tay lên quả đầu tròn xoe của chú mèo rồi xoa xoa, khẽ buông lời trách cứ:

– Tây Kỷ, con lại gây chuyện rồi.

Tây Kỷ lùi lại hai bước, đôi mắt xanh biếc tròn xoe, mù mờ nhìn chằm chằm vào anh.

Anh thở dài.

Hình như Tây Kỷ rất thích cái hộc màu đen ở dưới đáy tủ nên thi thoảng sẽ chạy vào phòng của bọn anh, vểnh đuôi lên chạy lòng vòng quanh cái hộc xong lại cạ cạ gương mặt tròn lẳn của mình vào bốn góc hộc.

Tối nay chẳng biết nó lẻn vào từ bao giờ, trốn đến tận đêm mà không bị ai phát hiện, mãi tới lúc này mới vô tình sinh sự thôi.

Cận Trạch kiễn nhẫn nhặt đồ dưới đất lên, có son, có móc chìa khóa, có ảnh polaroid, còn có cả…

Hai hộp trang sức vuông vức giống nhau như đúc.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 63."

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz