(Hoàn Edit) Khoảnh Khắc Tinh Quang_Minh Nguyệt Đang - Chương 54
Đám cưới của Lugo được tổ chức trên đảo Bali. Trời xanh, mây trắng biển trong, khănvoan bay phất phơ, đây là chiếc áo cưới được làm bởi nhà thiết kế Nhã Bửu thíchnhất. Hạt châu làm bằng thủ công, nửa năm mới hoàn thành, giá rất xa xỉ.Có thể mặc một chiếc áo cưới như vậy trên người, cô dâu thật sự hạnh phúc. Tuần trăng mật của Lugo và Tô Ngải cũng tổ chức trên đảo Bali, quan khách tới dự đều được cung cấp phòng riêng, buổi tối là thời gian để quẩy.Bùi Giai cũng xuất hiện, anh đương nhiên đi cùng bạn gái, Trì Nhã Trác.Trì Nhã Trác rất thích trò chuyện cùng với mọi người, lại còn biết tạo bầu không khí vuitươi, ở trong đám người cô ta như cá gặp nước, tự nhận là chuyên về nghệ thuật, bọnhọ cũng vui vẻ lắng nghe.Nhã Bửu ngồi ở một bên quầy bar, xuyên qua ly rượu nhìn về phía bên kia, mặc kệ cóbao nhiêu người, Bùi Giai vẫn nổi bật nhất. Cho dù anh có đứng đơn độc mọi ngườicũng không thể nào rời mắt khỏi anh.Rất nhiều người tìm anh bắt chuyện, Nhã Bửu ngẫu nhiên nghe được vài lời bàn tánvề anh, không có gì hơn là về mặt tài chính, Bùi Giai là người kiếm tiền rất giỏi.Về phần Trì Nhã Trác, Nhã Bửu nghĩ, ở trong mắt Bùi Giai cô ta mới là phụ nữ trưởngthành, hai người giống như một đôi tiên đồng ngọc nữ, không thể không nói, lấy tốchất của Trì Nhã Trác, hẳn là có thể thích hợp với Bùi Giai.Nhìn thấy thái độ của bọn họ, cô hận không thể một tát xoá sạch nụ cười duyên dángtrên mặt Trì Nhã Trác. Kỳ thực Trì Nhã Trác nói bất cứ thứ gì cũng chỉ khiến trong lòngcô thêm khó chịu.Diệp Thịnh nhìn thấy Nhã Bửu xuất hiện, lại còn mang theo gương mặt ưu sầu, dễdàng kích thích tiếng lòng anh ta. anh ta đã từng ấn tượng về cô, nhưng chỉ giới hạn ởbề mặt, thuộc loại đứng xa xa nhìn sẽ thỏa mãn hơn. Nhưng tiếng lòng vừa động, liềnkhông thể khắc chế muốn thân cận rồi.Hôm nay Nhã Bửu mặc một chiếc váy màu trắng, tóc xoã tung ở phía sau lưng, trêntóc còn gắn thêm một bông hồng nhỏ, rất độc đáo. cô ngồi lặng lẽ, tựa như một bìnhsứ khiến cho người ta mê mệt.”Alleria, sao lại ngồi ở đây một mình, không đi nhảy sao?” Diệp Thịnh cầm ly rượu điqua.Nhã Bửu nghiêng người, ghế quầy bar theo động tác của cô dịch chuyển về phía DiệpThịnh, đôi chân thon dài cùng với tư thế mạnh mẽ vô tình lọt vào ánh mắt anh ta,nhịn không được anh ta ngửa đầu uống cạn một hơi.”Em muốn yên tĩnh.” Nhã Bửu nói, có nghĩa là không thích chào đón anh ta.Diệp Thịnh dường như không hiểu, ngồi xuống bên cạnh Nhã Bửu, cách một hồi lâuanh ta mới quay đầu nói: “Gọi em là Nhã Bửu, có được hay không?”Nhã Bửu nghiêng đầu nhìn Diệp Thịnh, không hiểu rõ lắm.”anh muốn theo đuổi em.” Diệp Thịnh nghiêm túc nói.
Nhã Bửu đã có chút men say, đầu óc chậm nửa nhịp, hồi lâu mới hiểu: “Mấy hôm nữaem trở về Đan Mạch rồi.””anh sẽ đi theo em.” Diệp Thịnh nói.”Đừng đùa, Diệp Thịnh, trước mắt em không muốn nghĩ tới chuyện tình cảm.” NhãBửu cự tuyệt.Diệp Thịnh có thể đi đến địa vị ngày hôm nay, cũng là tinh anh trong tinh anh, khôngphải loại người dễ dàng thoái lui: “Em không thử thì làm sao biết?”Gió nhẹ thổi qua làm bay mái tóc mai của cô, đem phân nửa mùi thơm đặc trưng củacơ thể cô thổi đến chóp mũi anh ta, cổ họng anh ta di chuyển, tựa như chàng traimười tám tuổi lần đầu tiên biết yêu, tim đập loạn xạ, nhịn không được nghiêng ngườiqua.Nhã Bửu không nghĩ Diệp Thịnh lại dám lớn mật, cô muốn thoát ra, hoặc là tát anh tamột cái, nhưng cô không làm. Đêm nay, Bùi Giai và Trì Nhã Trác dựa vào cái gì cóquyền vui vẻ?Huống chi Diệp Thịnh còn là bạn thân của Bùi Giai. Hạt giống ác ma và mầm móngđiên cuồng trong lòng Nhã Bửu trỗi dậy, dần dà càng lớn, mãi cho đến khi Diệp Thịnhhôn nhẹ lên môi cô.Nước mắt cô suýt nữa chảy ra, cô điên rồi, tự mình biến mình thành một người quẩntrí, bất quá thất tình thôi mà, thất tình thì phải cam chịu hay sao, còn muốn thông quaDiệp Thịnh để thu hút sự chú ý của Bùi Giai.Nhã Bửu nhanh chóng quay đầu uống cạn ly rượu, lạnh lùng nhìn Diệp Thịnh nói:”Thử? Em đối với anh không có cảm giác, anh hết hy vọng rồi.”Từ trước tới giờ cô luôn để lại ấn tượng tốt, tuy rằng vẻ mặt lạnh lùng nhưng rất hiếmkhi lạnh như bây giờ. Đáng tiếc gương mặt lạnh băng này ngược lại càng kích thíchDiệp Thịnh, nói trắng ra, anh ta hứng thú, đây lại là bệnh chung của đại đa số đànông.Đầu Nhã Bửu có chút đau, sau khi cự tuyệt Diệp Thịnh liền trực tiếp trở về phòng, đếnnửa đêm lại bị Mỹ Bảo gọi: “Dậy đi, bọn họ đang mở tiệc tùng ở trên du thuyền.””không đi, em muốn ngủ thôi.” Tâm trạng của cô không được tốt như Mỹ Bảo.Mỹ Bảo từ trước đên giờ đều không thích bị cự tuyệt, đem Nhã Bửu từ trên giườngkéo lên, mặc đồ cho cô, còn lưu loát trang điểm, sau đó nâng mặt cô lên, hôn một cái:”Bảo bối, em rất đẹp, không ai có thể vượt mặt được em.””Chị, em không muốn đi.” Nhã Bửu không muốn, không muốn gặp mặt Bùi Giai vàDiệp Thịnh một chút xíu nào.