(Hoàn Edit) Khoảnh Khắc Tinh Quang_Minh Nguyệt Đang - Chương 50
Nhã Bửu ngạc nhiên, bất chấp riêng tư hay không riêng tư, đưa lỗ tai vào sát cửa nghe lén, bây giờ là mồng một, ngày đầu tiên của năm mới đã cãi nhau.”không phải anh đã từng nói anh không thèm quan tâm chuyện em yêu hay khôngyêu anh sao?” Đây là giọng của Mỹ Bảo.”Mỹ Bảo, em khờ hay em giả ngu?” Đây là giọng của Arthur: “anh yêu em, anh có thểkhông để ý sao? Đừng tưởng rằng anh không biết em yêu ai, đối phương rõ ràngkhông hứng thú với em, bộ dạng em bây giờ là gì, em không thấy mình rất rẻ tiềnsao?”Nhã Bửu sửng sốt, không nghĩ tới Arthur dùng tiếng Trung lưu loát như vậy, còn biếtmắng chửi người khác, anh dám mắng chị cô “Rẻ tiền”, điều này khiến cho cô mấtthiện cảm với anh.”Đúng, em rẻ tiền, còn anh, chắc anh không phải loại người đó?” Vợ chồng trong lúcgây gổ nói chuyện càng luẩn quẩn hơn.”Ừ, anh rẻ tiền. Rẻ đến mức phải để tình địch gọi điện thoại khuyên nhủ.” GiọngArthur duy trì ở mức độ thấp nhất.Câu nói này lại càng khiến cho Nhã Bửu ngạc nhiên. Bùi Giai điện thoại cho anh ta?”anh ấy điện thoại cho anh làm gì?” Mỹ Bảo chất vấn.”Còn có thể làm gì, khẳng định là cảm thấy em dây dưa quá mức.” Lời nói này là vôcăn cứ, thật sự anh cũng không muốn thốt ra.Tuy rằng không nhìn thấy sắc mặt của Mỹ Bảo nhưng Nhã Bửu biết gương mặt chị côchắc chắn trắng bệch.”Arthur, anh cút đi ngay!” Cuối cùng Mỹ Bảo cũng hét lên, bao nhiêu tức giận đều dồnhết từ trong cổ họng.Nhã Bửu còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy Arthur mở cửa vọt ra.cô xấu hổ đứng ngoài cửa, không biết có nên đi vào an ủi Mỹ Bảo hay không, cô tráchmình quá tệ, là một người em gái tệ nhất.Nhã Bửu chạy về phòng, vùi đầu trong gối, gương mặt ướt sũng.cô tự trách mình, hối hận và cảm giác tội lỗi vì đã lâu cô không quan tâm Mỹ Bảo, ướcchừng mỗi lần nhìn thấy Mỹ Bảo cô đều chột dạ, luôn luôn trốn tránh, thậm chí quanhệ giữa chị cô và Arthur trở nên thế này cô cũng không biết.Nhã Bửu rửa mặt thật sạch, đem nhẫn lấy xuống cất kỹ, sau đó cô chạy tới phòng MỹBảo, cửa không khóa, cô trực tiếp đi vào, Mỹ Bảo ghé đầu trên giường, gối cũng ẩmướt một mảng
cô dán mặt mình lên lưng Mỹ Bảo, nhẹ nhàng nói: “Chị, em xin lỗi.” Trả lời cô là tiếnghít thở đều đều của Mỹ Bảo.Giữa trưa, Nhã Bửu bị Mỹ Bảo gọi dậy, lúc này Mỹ Bảo nhíu nhíu mày nói: “Tư thế ngủcủa em rất xấu? Trước kia có như vậy đâu.”Nhã Bửu á khẩu không trả lời được, trước kia cô là thục nữ, nhưng từ khi ở cùng BùiGiai, mỗi khi ngủ đều muốn ôm chặt người bên cạnh, rất ấm.”Hỏng rồi, hôm nay hẳn là phải đi dâng hương.” Nhã Bửu từ trên giường nhảy cẩnglên: “Sao mẹ không gọi chúng ta?”Kỳ thực bà Đường đã lên lầu gọi bọn họ, chỉ là bọn họ ngủ rất say, bà Đường nàonhẫn tâm đánh thức.Nhã Bửu sau khi ăn xong lại trở về nhà, chân trước vào cửa, sau lưng đã nghe tiếngbà Đường than thở, trực tiếp quẳng túi xách ngã người trên sofa.”thật quá đáng, cái gì bà ta cũng muốn tranh với mẹ.” Bà Đường mắng.”Mẹ, ai chọc giận mẹ?” Nhã Bửu tiến lên an ủi.”Còn ai vào đây, không phải người có mắt luôn mọc trên đỉnh đầu, lỗ mũi chỉ nhìn lêntrời, mẹ của Bùi Giai sao.” Bà Đường đặt mông ngồi xuống: “Còn anh nữa, ĐườngHúc, anh sắp xếp thế nào mà để nén nhang đầu tiên bị bà ta đoạt, chắc không phảitrong lòng anh vẫn còn nhung nhớ yêu thương người ta chứ, người ta nhìn anh cũngkhông đắm đuối như xưa.”Đường Húc bị đuôi bão quét trúng, thật sự đứng ngồi cũng không yên, ông nhanhchóng liếc mắt ra hiệu cho hai đứa con.Hai chị em liền đi chỗ khác, nhường không gian to lớn cho cha mình phát huy nănglực.Cơm chiều, bà Đường và ông Đường mới từ trong phòng đi ra, trên mặt hai người vẫncòn đỏ ửng.Mỹ Bảo nhìn cái gì bây giờ cũng không thuận mắt, thấp giọng nói: “Đều có tuổi cả rồi,chẳng lẽ cha mẹ còn muốn sinh cho chúng con một đứa em trai?”Nhã Bửu làm bộ không nghe thấy, cho dù nghe được cũng giả vờ không hiểu.Tuy rằng bà Đường không còn giận nữa nhưng nói chuyện vẫn rất cay cú: “Mẹ biết,chẳng qua bà ta muốn tranh nén nhang đầu tiên để cầu phúc cho con trai bảo bối củamình. Con trai của bà ta đến nay chưa lập gia đình cũng không phải là không cónguyên nhân, trừ bỏ nhà họ có nhiều tiền, còn không thì lúc nào gương mặt của contrai bà ta cũng đen như than, đầy mình tính kế, âm hiểm giả dối, cặp bồ chia taynườm nượp, đứa nào mà gả cho nó thật xui xẻo cả đời.”